Welcome to Một Góc Phố - Chúc các Bạn mọi chuyện vui vẻ & như ý ...
Page 194 of 197 FirstFirst ... 184185186187188189190191192193194195196197 LastLast
Results 1,931 to 1,940 of 1970

Thread: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

  1. #1931
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    KHÔNG THẤY HAI TẤC



    Nước Ngô bị nước lụt ngập cả thành, quan dân hoảng loạn cả lên.
    Đột nhiên nhìn thấy một pháp sư đi đến nói mình có thể làm cho nước rút lui, rồi người ta thấy pháp sư chân bước thất tinh bộ, miệng niệm bùa chú, một chặp sau hô lớn tiếng hô: “Lui gấp !” người giữ thành đến báo cáo nói:
    - “Một tấc cũng không thấy lui ạ !”
    Một lúc sau, pháp sư lại làm như lần trước, hô lớn: “Lui gấp !”
    Người giữ thành lại báo cáo:
    - “Lại một tấc cũng không thấy lui ạ !”
    Quan huyện cười nói:
    - “Đó không phải là pháp sư, mà là một tên thợ may ăn cướp, cặp mắt nó nhìn không thấy hai tấc”.
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư :
    Người bịp bợm là người xảo trá, ma giáo, chuyên lừa bịp người khác để làm lợi cho mình, tóm lại họ là người không có lòng thật thà.
    Có giáo dân lừa cả cha sở để “móc túi” của ngài, vì ngài quá thương người và đơn sơ khi có người đến năn nỉ xin ngài giúp đỡ với nhiều lý do giả tạo thật lâm li bi đát.
    Có nhiều hạng lừa bịp :
    Có người vì túng tiền uống rượu chích choác nên lừa bịp, có người vì ham tiền của nên lừa bịp, có người vì ham đua đòi nhưng không có tiên nên lừa bịp, có người vì mắc nợ qúa nhiều nên lừa bịp, lại có người túng tiền đi hát ka ra ôkê cà phê ôm mà lừa bịp.v.v...
    Người bịp bợm thì cặp mắt họ không những là không nhìn thấy “hai tấc” là hậu quả gần, mà còn phát ra một nét gian xảo ai nhìn cũng biết và ghê rợn, bởi vì ánh mắt là cửa sổ của tâm hồn, mà ánh mắt gian xảo thì biểu lộ một tâm hồn không lương thiện không thật thà vậy.
    Người Ki-tô hữu không vì tư lợi cho mình mà hại người, không vì một chút vật chất chóng qua mà lừa bịp người khác để rồi đánh mất lương tâm thật thà của mình trong cuộc sống.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  2. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  3. #1932
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    THƠ NHÀ SƯ VỊNH CÁI Ô


    Ở Ngô Hạ có một nhà sư nọ giỏi về làm thơ.
    Một hôm, không tội mà bị liên lụy đến việc tố tụng, vì quan huyện tin nghe lời gièm pha của kẻ tiểu nhân nên nhà sư liên tiếp bị hàm oan, nhà sư bèn nói rõ rằng mình thường ngày không hề dính líu đến những chuyện khác, chỉ thích làm thơ.
    Quan huyện bèn chỉ một cái ô ở trong phòng khách và ra lệnh cho nhà sư ngâm vịnh, nhà sư buộc miệng ngâm:
    - “Vạn xương gom lại thu một cán, dấu tích dài đến cận chư hầu, nhè nhẹ mở ra đi trước ngựa, thật là một cái chỉ có trời mà không mặt trời”.
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư 11:
    Bị hàm oan là chuyện thường xảy ra trong một thế giới coi vật chất là số một, bởi vì ai cũng muốn mình được mà không muốn mình mất nên tố tụng vu khống cho nhau trước cửa quan, thậm chí có những người Ki-tô hữu tố tụng anh em chị em mình trước toà án vì quyền lợi cá nhân.
    Bị hàm oan cũng đồng nghĩa với việc bị bắt tù đày vì sự công chính, mà Thiên Chúa thì sẽ không bao giờ bỏ rơi những kẻ bị hàm oan, Ngài vẫn luôn ở với họ, cùng chia sẻ với họ về những đau khổ và ban cho họ những ơn cần thiết để họ đủ sức chịu đựng sự hàm oan, mà ơn quan trọng nhất chính là ơn khôn ngoan.
    Nhà sư khôn ngoan chỉ trong một bài thơ ngắn mà đã lột tả hết cái tham của ông quan, mà ông quan không làm gì được ông ta.
    Các thánh tử đạo bị hàm oan, các người công chính bị hàm oan, và các ngài đã dùng sự khôn ngoan của Chúa để làm bẻ mặt các quan quyền ở đời này.
    Chúng ta cũng được Chúa ban cho sự khôn ngoan của Ngài, khôn ngoan để chọn lựa cách sống đẹp lòng Ngài dù hoàn cảnh bất lợi cho cuộc sống, khôn ngoan để ứng xử với mọi biến cố xảy ra không phù hợp với đức tin của mình, khôn ngoan để biết đem linh hồn đặt trên mọi vinh hoa phú quý của thế gian...
    Đó chính là khôn ngoan của người bị hàm oan vì tin vào Thiên Chúa vậy ! Mà ở đời này người bị hàm oan nhiều nhất, bị bách hại nhiều nhất không phải là người Ki-tô hữu hay sao ?

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  4. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  5. #1933
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN


    NHÀ SƯ VÀ CHIM GIỐNG NHAU




    Đông Pha và Phật ấn lão tăng trò chuyện vui vẻ.
    Đông Pha nói đùa:
    - “Người xưa thường lấy nhà sư đối với chim (điểu), chẳng hạn như :
    “Chim trên cây bên hồ, dưới trăng sư gõ cửa”
    “Khi nghe chim gõ mộc, cứ ngỡ sư gõ cửa.”
    Phật ấn lão tăng cười hiền hòa, nói:
    - “Hôm nay lão tăng đối với tướng công, nhưng tướng công lại về chim chứ.”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư 12:
    Kiểu nói đùa của Tô Đông Pha là có căn cứ, bởi vì thực tế là như thế, nhưng đây chỉ là cách ví von cười vui mà thôi, làm sao bằng chuyện của chúng ta giống với Đức Chúa Giê-su được chứ:
    Giống nhau là vì ngôn hành của chúng ta hoàn toàn giống Đức Chúa Giê-su là yêu thương.
    Giống nhau là vì chúng ta diễn tả lại cuộc sống của Đức Chúa Giê-su ngay trong cuộc sống tại trần gian này là phục vụ.
    Giống nhau là vì Đức Chúa Giê-su đang ở trong chúng ta và chúng ta ở trong Ngài qua bí tích Thánh Thể.
    Và cái quan trọng cốt yếu để cho mọi người nhận thấy chúng ta –những người Ki-tô hữu- nên giống Đức Chúa Giê-su là luôn chúc lành và cầu nguyện cho người bắt bớ và ghét ghen mình.
    “Lạy Chúa, Chúa đã trở nên người như chúng con, chia sẻ thân phận yếu đuối như chúng con, là để chúng con cũng được chia sẻ và thông phần vinh quang của Chúa trong thân phận làm con người. Mà vinh quang của Chúa chính là khiêm tốn, là yêu thương là bác ái... Không có những vinh quang này, thì chúng con chỉ là những cái mả tô vôi mà thôi.
    Lạy Chúa, xin ban cho chúng con được trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa: nói như Chúa, yêu thương như Chúa, hành động như Chúa, để chúng con trở nên những chứng nhân cho Chúa trong cuộc sống của chúng con. Amen”

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  6. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  7. #1934
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    BÙA TRỪ MUỖI



    Có một đạo sĩ nọ nói mình có thể vẽ bùa để trừ muỗi. Có người liền đem tiền đi mời ông ta làm bùa và kết quả là muỗi vẫn không bị giết.
    Người ấy bèn chất vấn đạo sĩ, đạo sĩ hỏi:
    - “Anh đem bùa dán ở chỗ nào ?”
    Trả lời:
    - “Dán ở trên tường”.
    Đạo sĩ liền trách:
    - “Tôi nói mà không linh sao, anh phải đem bùa dán trên cái mùng mới có hiệu quả chứ !”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư 13:
    Có những người Ki-tô hữu coi nước thánh (để trong nhà thờ) như là “nước bùa” đuổi ma quỷ, cho nên họ đến nhà thờ làm đủ mọi thứ dấu thánh giá, họ lấy nước thánh bôi lên miệng, lên mắt, lên chỗ đau trong thân thể để được khỏi bệnh, nhưng bệnh vẫn cứ không hết, đau vẫn cứ đau, thế là họ chửi toáng cả lên...
    Nước thánh là một loại nước đã được linh mục làm phép nhân danh Thiên Chúa Ba Ngôi, cho nên nó rất có hiệu nghiệm để đuổi trừ ma quỷ và những ác thần của nó, nhưng phải sử dụng nó với một đức tin tinh tuyền, tinh tuyền có nghĩa là với lòng khiêm tốn và tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa, chứ không phải dùng nó như là...bùa phép dị đoan.
    Phải xức nó ở trong tâm hồn chứ không phải trên chỗ đau, phải xức nó trên lời nói và việc làm phù hợp với tinh thần của Phúc Âm của mình, chứ không phải làm qua loa dấu thánh giá như...pháp sư vẽ bùa.
    Ma quỷ rất sợ nước thánh, nhưng nó cũng coi thường những người sử dụng nước thánh như kiểu vẽ bùa, tức là làm Dấu Thánh Giá cách chiếu lệ.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  8. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  9. #1935
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    KHÔNG DÁM XUẤT ĐẦU


    Chủ nhà nọ đã nhiều lần thúc giục gia sư (thầy giáo dạy kèm) giúp ông ta viết văn tế, nhưng thầy giáo không viết được, kế cùng lời tận, nên thầy giáo ăn cắp ngựa của chủ nhà rồi cuống quýt cỡi ra vùng ngoại ô để trốn, hắn ta tìm được một cái lò gạch, bèn cấp tốc xuống ngựa chạy vào bên trong ấy mà trốn, nhưng con ngựa ấy chỉ loanh quanh phía ngoài không muốn tiến vào, thầy giáo ấy đứng trong lò gạch mà lòng không yên, bèn chửi nó:
    - “Mày là con ngựa ngu, nếu mày muốn làm văn tế thì cứ đứng bên ngoài, còn tao thì không dám xuất đầu nữa đâu !”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư :
    Ở đời có người chữ nghĩa không có, đức độ cũng không, nhưng cứ muốn làm thầy thiên hạ, cho nên thiên hạ đại loạn; nhưng thiên hạ sẽ càng loạn hơn khi người có tài có đức có chữ nghĩa đầy mình mà lại không muốn làm thầy thiên hạ.
    Có người được cha sở mời vào cộng tác với ngài để giúp đỡ giáo xứ, thì cứ tưởng mình là...cha sở, nên hết “dạy” người này phải làm như thế này, “dạy” người kia phải làm như thế kia, mà chuyện này chuyện kia ấy lại là không phải bổn phận của mình. Đây là những người làm mất đi sự đoàn kết của giáo xứ.
    Có người được cha sở mời cộng tác với ngài trong việc điều hành giáo xứ thì lắc đầu nguây nguẩy, bởi vì họ cho rằng làm việc chung với những người học lực thua mình tài trí kém mình thì là một sự nhục nhã. Đây là những người kiêu ngạo cố hữu, coi cái tôi của mình lớn hơn đức ái, họ là những người không những phá đi sự đoàn kết của giáo xứ, mà còn là những tảng đá to bự chảng làm cản trở sự phát triển của giáo xứ trong mọi lãnh vực đạo đời.
    Chỉ có Thiên Chúa mới đúng là thầy dạy của chúng ta về mọi phương diện, cho nên cứ khiêm tốn làm việc với hết khả năng của mình, Chúa sẽ thay chúng ta để bảo ban dạy dỗ người anh em chị em, có gì mà phải thế này thế nọ chứ ?
    Đôi lúc chúng ta chỉ đứng bên ngoài cửa nhà để rồi đoán mò bên trong nhà có những thứ gì, cũng vậy, có những lúc chúng ta chỉ làm người bàng quan rồi đoán mò công việc tài trí năng lực của người khác, mà không chịu xắn tay áo lên cùng làm với họ...
    Thử cùng làm với mọi người thì sẽ thấy người khác không như mình nghĩ.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  10. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  11. #1936
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    TIẾN SĨ GẠO ĐẾN RỒI


    Có người nọ vì muốn làm quan cho nên mỗi năm đều đem cống nộp cho quan phủ rất nhiều gạo, về sau cũng được nhận vào làm tiến sĩ (1) quốc tử giám (2) .

    Ông tiến sĩ này tính rất thích khoe khoang, mỗi lần ngồi xe ngựa lên phố thì kêu người đánh xe đi trước thét lớn:

    - “Tiến sĩ quốc gia đến rồi, mau tránh ra !”

    Người đi đường biết rõ chuyện bèn cười lớn chế giễu nói:

    - “Không phải tiến sĩ “cốc穀 ” (3) đến, mà là tiến sĩ gạo đến đấy !”

    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư :

    Người cố gắng học hành rồi được ghi tên trên bảng vàng thì thật là vinh hạnh biết bao, trái lại người chỉ đem tiền đút lót cho ban giám khảo để được điểm cao, đem của cải đến để hối lộ cho giáo sư chấm thì để được “thông qua” thì thật là nhục nhã vô cùng, và cái bằng cấp của sự học hành ấy sẽ làm nghèo đất nước, sẽ làm khổ bá tánh mà thôi.

    Con người ta không ai thích người khoe khoang hợm hỉnh cả, ngay cả những người thường hay khoe khoang nhất cũng không thích người khác khoe khoang chính mình.

    Người có để mà khoe khoang thì cũng đã bị người ta châm chọc, huống gì người không có gì mà cũng khoe khoang thì lại càng làm trò cười cho thiên hạ.

    Cái nguy hại lớn nhất của đức ái chính là sự khoe khoang, bởi vì như thánh Phao-lô tông đồ đã nói: “Đừng ai tìm ích lợi cho riêng mình, nhưng hãy tìm ích lợi cho người khác”.

    Cho nên những người muốn tìm ích lợi cho riêng mình thì phải khoe khoang mình để được người khác chú ý và khen ngợi, và khi đã tự khoe khoang mình thì chính mình đã gián tiếp chê bai anh em chị em chúng ta vậy.

    Người hay khoe mình chính là người từng chưa học tập đức ái nên cũng chưa thực hành đức ái, do đó ở đâu có hạng người hay khoe khoang thì ở đó có ma quỷ hiện diện, có chia rẽ và bè phái...

    Chúng ta cùng cầu nguyện cho họ vậy.

    (1) Ngày xưa đây là tên của một chức quan dành cho người chuyên tinh thông một môn nghệ thuật nào đó.

    (2) Ngày xưa đây là cơ cấu giáo dục trung ương của triều đình.

    (3) 穀nghĩa là cốc, ngũ cốc, đọc là “cù” là đọc trại của chữ “quốc國” ý chế giễu.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  12. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  13. #1937
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    ĂN TRƯỚC ĐÁNH SAU


    Có một người miền quê lên thành phố, nhìn thấy các tiệm ăn chào mời khách vào ăn ở tiệm mình.
    Anh ta nghĩ rằng cái tiệm ăn này tốt thật, không giống như các tiệm ăn ở miền quê, đưa mì cho người ta ăn lại còn đối xử lịch sự, và anh ta cho rằng ăn xong thì không cần trả tiền, thế là cũng vào trong tiệm ăn liền ba tô mì.
    Vừa muốn rời quán thì chủ tiệm đến tính tiền với anh ta, nhưng anh ta một xu cũng không có, tay chân hoảng loạn cả lên, chủ tiệm không những giận dữ chửi mắng, mà lại còn lấy cái đòn gánh đánh anh ta bảy, tám hèo và đẩy ra khỏi tiệm.
    Người miền quê ấy sau khi trở về nhà thì nói với hàng xóm:
    - “Trong thành phố có một tiệm bán mì ăn rất ngon, nếu chịu đánh ba đòn gánh thì có thể ăn được một tô.”
    Có người nghe như thế thì rất là phấn khởi, đến khi có cơ hội thì đi lên thành phố vàtự mình tìm đến tiệm bán mì nọ rồi nói với chủ tiệm:
    - “Giá tiền một tô mì thì tôi đã biết, nhưng không biết là ăn trước rồi đánh, hay là đánh trước rồi ăn sau ?”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư :
    Cái giá của một tội trọng thì ai cũng biết, đó chính là bị phạt đời đời trong hoả ngục và muôn đời không nhìn thấy mặt Thiên Chúa.
    Nhưng cái giá này phải trả lúc nào -ở đời này hay ở đời sau- thì không ai biết, có người phải trả ở đời này và có người lại phải trả ở đời sau, và có khi trả cả hai nơi đời này và đời sau cũng không biết chừng.
    Có nhiều Ki-tô hữu biết cái giá vô cùng thảm khốc ấy của tội trọng, nhưng họ vẫn cứ coi là giống như “mua hàng trả góp” dùng trước trả sau, nghĩa là vẫn cứ phạm tội vì họ nói Chúa không có phạt ngay liền bây giờ, cho nên họ cứ “mua tội trả góp” bất chấp hậu quả nặng nhẹ như thế nào.
    Người vô ý mà phạm tội trọng thì cái giá nhẹ hơn vì không biết, nhưng người biết tội trọng mà vẫn cứ phạm tội thì cái giá nặng nề vô cùng bởi vì biết mà không tránh, cái giá nặng nhẹ hơn nhau là ở đó. Người khôn ngoan thì không “mua trả góp”, nhưng những kẻ thiếu khôn ngoan là những người coi thường Lời Chúa thì vẫn cứ coi thường cái giá của tội trọng, họ là những người “ăn trước đánh sau” vậy.
    Tội nghiệp thay !

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  14. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  15. #1938
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    TỰ GÁNH LẤY HÀNH LÝ


    Có ba anh em đi làm ăn buôn bán, trú tại một khách điếm, mua về một con cá, nấu xong thì bày ra trên bàn.
    Người anh cả hát một câu trong sách “Trú vân phi”:
    - “Con cá này, tôi muốn đoạn giữa.”
    Người anh thứ hai hát tiếp:
    - “Tôi muốn đầu và đuôi, ai dám đến tranh miệng chứ !”
    Người em út nói:
    - “Nước canh là của tôi.”
    Tên đầy tớ nấu cá thì muốn được chút mùi vị của cá, nghe như thế thì vội vàng chạy lên, chấp tay vái chào và hát:
    - “Báo cho các ngài biết, ngày mai trên đường đi thì các ngài phải tự gánh lấy hành lý, lúc ấy gian nan vất vả thì oán ai ! Lúc ấy gian nan vất vả thì oán ai !”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư :
    Người Việt Nam ta có câu nói rất là đạo lý: “Uống nước phải chừa cặn”, tức là đừng tham lam quá, hãy để cho người khác cùng hưởng với.
    Đạo Công Giáo là một đạo không những “uống nước chừa cặn” mà con là cùng chia sẻ với tha nhân nguyên cả “con cá”, nghĩa là luôn có tình liên đới với anh em, bởi vì người Ki-tô hữu luôn tâm niệm rằng mình là anh em cùng một Cha trên trời, bởi vì họ chỉ có “một Thiên Chúa, một đức tin và một phép Rửa”, cho nên họ luôn nhìn thấy anh em trong khi vui cũng như khi buồn mà chia sẻ, mà an ủi và hiệp thông.
    Người “uống nước không chừa cặn” là người coi thường tình anh em, là người chỉ biết mình mà không nghĩ đến tha nhân, họ chưa xứng đáng là anh em con một Cha trên trời.
    Làm ông chủ bà chủ thì nên nhớ đến đầy tớ để chia sẻ cho họ; làm cấp trên thì luôn nhớ đến thuộc hạ để đỡ nâng họ; làm cha sở thì càng quan tâm hơn nữa đến bổn đạo của mình, đó chính là những con người biết mình uống được nước thì kẻ khác cũng uống được, do đó mà họ vui vẻ chia sẻ với tha nhân vậy. Hạnh phúc thay những con người như thế, bởi vì họ là những người thay mặt Thiên Chúa để giúp đỡ tha nhân ngay tại trần gian nầy.
    Người đầy tớ nấu canh cá dạy cho chúng ta –người Ki-tô hữu- hôm nay một bài học, đó là nếu không chia sẻ với tha nhân thì đường lên thiên đàng chúng ta phải nặng nhọc vất vả lắm đấy.
    Ai hiểu thì hiểu !

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  16. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  17. #1939
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    NGƯỜI GIÀ QUÊN LỜI


    Thái thượng lão quân đã nói:
    - “Thông hiểu ngàn quyển kinh, thân vút lên mây xanh”.
    Có đạo sĩ nọ rất là tin tưởng câu nói này bèn học thuộc lòng các kinh, khi thuộc đến chín trăm chín mươi chín quyển kinh bèn bắt đầu tắm gội, cáo biệt người thân, ngồi trên đài cao để đợi bay vút lên mây.
    Trong lúc ông ta thành khẩn đọc xong kinh thứ một ngàn thì nhắm đôi mắt, từng giây từng phút đợi bay lên, nhưng đợi đến trời tối mà thân cũng không nhấc lên được nửa tấc, ông đạo sĩ ấy bèn chỉ hình tượng của Thái thượng lão quân than thở nói:
    - “Ai ngờ được, ngài chừng nấy tuổi rồi mà vẫn còn nói dối.”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư :
    Nói láo hoặc nói lời dối trá là bày tỏ một tâm hồn không thật thà, nhưng người nghe tin lời nói dối thì lại càng khốn khổ thêm, nghĩa là biểu hiện một tâm hồn thiếu lòng tin.
    Có một những người Ki-tô hữu không nghe lời cha sở giảng, nhưng lại nghe theo và tin theo lời người nói dối nên bị lừa mất tiền bạc; có người trong nhà có sách Knh Thánh, có sách đạo rất nhiều nhưng không đọc và không tin, mà lại thích đọc những truyện tiểu thuyết dâm ô, nghe lời bạn xấu để rồi sa ngã vào những tội lỗi tày trời; lại có người cha mẹ dạy dỗ không nghe, nhưng lại đi nghe đứa nói dối về nhà cắp tiền cha mẹ để tiêu xài, rốt cuộc bị bỏ tù vì tội ăn trộm...
    Người nói láo nói dối chính là người cam tâm làm phát ngôn viên của ma quỷ, là công cụ tuyên truyền tội ác trên mặt đất, là vi trùng tội lỗi gây bệnh truyền nhiễm từ tâm hồn người này qua tâm hồn người khác, mà người bị nhiễm vẫn cứ tưởng rằng mình là người mạnh khoẻ.
    Con người ta không ai thích người nói láo nói dối, nhưng có nhiều người thích nghe lời người nói láo nói dối, vì lời nói láo phỉnh phờ lừa bịp thì dễ nghe, vì “xảo ngôn” thì không biết góp ý mà chỉ muốn tâng bốc nịnh bợ mà thôi, và tội lỗi từ đó mà phát sinh.
    Đáng sợ thay tội nói láo nói dối, và suy cho cùng thì tội nói láo nói dối là tội to lắm, bởi vì Đức Chúa Giê-su đã nói: có thì nói có, không thì nói không, thêm điều bịa đặt là do ma quỷ mà ra.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  18. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    vdt (06-26-2018)

  19. #1940
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN



    NHẠO SAY RƯỢU


    Một con chuột núp trong nhà dầu, một con chuột ẩn trong nhà rượu, hai con chuột thường đi lại với nhau và ăn uống thức ăn của nhau.
    Một lần nọ, chuột rượu uống xong dầu, bèn mời chuột dầu qua nhà rượu uống rượu, và dùng miệng ngậm đuôi chuột dầu treo rủ xuống mà ăn trộm, chuột dầu uống rất là vui vẻ, bèn luôn miệng nói với chuột rượu:
    - “Rượu ngon, rượu ngon !”
    Chuột rượu khách sáo lên tiếng trả lời:
    - “Không dám, không dám !”
    Nhưng vừa mới mở miệng, thì chuột dầu rớt xuống trong hủ rượu, quằn quại một hồi lâu rồi cũng trèo lên được. Chuột rượu thở dài một tiếng, nói:
    - “Anh uống ít một chút thì được rồi, sao lại muốn uống đến như người say rượu vậy chứ !”
    (Giải Uẩn thiên)

    Suy tư 19:
    Con chuột rượu ngậm đuôi con chuột dầu để con chuột dầu tự do uống trộm rượu, như thế là con chuột rượu đã phạm tội đồng loã ăn trộm.
    Đời sống của con người ta đều có sự liên hệ mật thiết với nhau, và người ta đều ước mơ một thế giới đại đồng, nhưng đại đồng mà không có Thiên Chúa thì chỉ trở thành đại nạn cho thế giới, bởi vì Thiên Chúa là căn nguyên của sự đại đồng, là tình yêu liên kết mọi tâm hồn lại với nhau, không có tình yêu thì không có hợp nhất, không có hợp nhất thì lý tưởng đại đồng chỉ là cái bánh vẽ trên giấy, gió thổi là bay mất tiêu.
    Tất cả những người Ki-tô hữu đều có liên hệ mật thiết với nhau qua bí tích Rửa Tội, cho nên trên căn bản họ đã trở thành một xã hội “đại đồng nho nhỏ”, mà đại đồng nho nhỏ này trước hết chính là giáo xứ của họ, nơi đây họ trở nên mẫu gương của “lá lành đùm lá rách”, nơi đây họ trở thành mẫu gương vì anh em mà phục vụ, nơi đây họ trở thành người thân cận của tất cả mọi người, họ sống không vì tư lợi cá nhân nhưng là vì toàn thể cộng đoàn dân Chúa, và như thế họ là những người đang sống đại đồng với tha nhân trong một tình yêu của Đức Chúa Giê-su.
    Thù hận ích kỷ thì làm cho con người trở thành đồng lõa với sa tan, phá tan tình huynh đệ của mọi người, nó như con chuột rượu ngậm đuôi con chuột dầu để con chuột dầu tác oai tác quái trong tội lỗi.
    Chỉ có tình yêu phát xuất từ Thiên Chúa mới làm cho xã hội thăng tiến và con người gần gũi với nhau hơn mà thôi.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  20. The Following 2 Users Say Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    chieunhatnang (07-27-2018), vdt (06-26-2018)

Page 194 of 197 FirstFirst ... 184185186187188189190191192193194195196197 LastLast

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •