Welcome to Một Góc Phố - Chúc các Bạn mọi chuyện vui vẻ & như ý ...
Page 1 of 191 1234567891011 ... LastLast
Results 1 to 10 of 1910

Thread: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

  1. #1
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Thumbs up MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    NGƯỜI YÊU NGỰA ĐẬP MUỖI TRÂU




    Có một người rất yêu ngựa, trong nhà cũng có nuôi ngựa, ông ta không hề hà tiện với ngựa, nên lấy những thứ tốt nhất cho ngựa sử dụng. Ông ta dùng cái sọt tre tinh xảo đựng phân ngựa, dùng đồ đựng quý báu để đựng nước đái ngựa, ngựa của ông ta, có thể nói là hưởng thụ phú quý ở nhân gian.

    Một hôm, khi ông ta đến chuồng ngựa để coi ngựa, thì phát hiện một con muỗi trâu đang chích (đốt) ngựa, lập tức không chần chừ vung tay đánh bắt muỗi. Kết quả, làm kinh sợ ngựa nên ngựa cất vó hí vang, không những cắn đứt giây cương, mà còn phá nát cái hàm thiết trên ngực.

    (Trang tử: Nhân gian thế)


    SUY TƯ

    Yêu ngựa thích ngựa của người xưa bên Tàu, thì cũng giống người yêu chó kiểng thích chó kiểng thời nay của một số người ở giàu có.

    - Có người chửi mắng như tát nước vào người giúp việc, vì bà ta vô ý đụng phải con chó kiểng làm nó đau: họ coi trọng con chó hơn nhân phẩm con người.

    - Có người ôm con chó kiểng hôn hít hơn cả hôn con mình: họ bị bệnh hoạn về tinh thần.

    - Có người dẫn chó ra đường chơi, nâng niu nó hơn cả cha mẹ nâng niu con cái: họ có một tâm hồn ích kỷ.

    - Có những người bỏ ra hàng triệu đồng để mua sắm cho con chó, nhưng lấy làm tiếc khi bố thí vài đồng bạc cho người nghèo...

    Con ngựa là loài dùng để cỡi hoặc dể kéo xe giúp cho con người, nuôi cho nó khỏe mạnh để phục vụ công việc của mình là điều phải làm, nhưng cung phụng nó hơn cả con người thì là điều bất bình thường, bởi vì con ngựa chỉ là con ngựa.

    Thích nuôi chó là một sở thích chẳng tội vạ gì cả, nhưng coi con chó hơn cả nhân phẩm của người khác là điều phải lên án, bởi vì con chó kiểng –xét cho cùng- chẳng giúp ích được gì cho họ cả.

    Săn sóc con cái và đặt hết tình thương vào chúng nó, thì có phúc hơn là để hết thời giờ lo cho con chó kiểng; nhận chăm nom một trẻ em bất hạnh thì có phúc hơn là chăm sóc một con chó kiểng; đem số tiền lớn giúp đỡ người nghèo thì có phúc hơn là làm đẹp cho con chó kiểng, bởi vì con chó kiểng, dù cho nó có đeo vòng vàng, cắt lông mô-đen, nhuộm xanh đỏ thì nó vẫn chỉ là một con chó mà thôi.

    Người có tinh thần lành mạnh thì không bao giờ yêu con chó, chăm sóc con chó hơn cả con người.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  2. The Following 4 Users Say Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    Da Tinh Thi Si (02-27-2011), hirondelle (03-03-2015), Kiến Hôi (01-15-2016), NhuNgocHoa (01-22-2014)

  3. #2
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    NGƯỜI XẤU AI THAI THÁC



    Nước Vệ có một người tên là Ai Thai Thác, diện mạo của anh ta rất xấu, nhưng những người đã tiếp xúc với anh ta thì rất thích anh ta. Đàn ông thì không muốn rời anh, đàn bà thì muốn gả cho anh.

    Lỗ Ai công nghe nói chuyện của Ai Thai Thác thì rất tò mò, nên triệu anh ta đến để tiếp kiến. Vừa nhìn thấy, quả nhiên xấu đến khiếp người, nhưng Ai công ở với anh ta một tháng thì cảm thấy anh ta có một vài chỗ hơn người; ở với nhau một năm thì rất tin tưởng anh ta; cuối cùng còn cương quyết đem 7quốc sự giao cho anh ta giải quyết.

    Ai Thai Thác cai trị nước Lỗ rất giỏi, nhưng một năm nọ, người của anh ta đột nhiên mất tích. Từ đó về sau, Ai công cũng có mất đi cảm giác.

    (Trang tử: Đức sung phù)


    SUY TƯ

    “Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong” đó là câu nói của người xưa, bởi vì hình dong không thể phản ảnh hết tình trạng của tâm hồn.

    Có những người diện mạo không đẹp, nhưng tâm hồn thì đẹp, họ hay giúp đỡ người khác, họ biết chia sẻ với người khác niềm vui nổi buồn, họ biết thông cảm và tha thứ; và ngược lại, có những người diện mạo rất đẹp nhưng tâm hồn thì xấu xa, họ tốt mã nhưng lòng thì đầy thù hận, họ đẹp khuynh nước nghiêng thành, nhưng lòng dạ thì độc hơn cả rắn độc, họ đẹp trai như Phan An Tống Ngọc bên Tàu, nhưng lòng dạ thì sâu hiểm hại người không gớm tay...

    Con người ta được Thiên Chúa tạo dựng kthì hông bao giờ trở thành kẻ vô ích thừa thải, bởi vì ngay cả con sâu xấu xí cũng là thứ hữu ích, huống hồ là con người được Chúa tạo dựng giống hình ảnh của Ngài, mà người xấu xí Ai Thai Thác là một điển hình.

    Nhờ đức tin mà người Ki-tô hữu đều nhìn thấy cái ưu điểm nơi cả những người tội lỗi, và đối với những người có diện mạo xấu xí, thì người Ki-tô hữu vẫn luôn nhìn thấy cái hay của họ, bởi vì họ không nhìn thấy cái hình dong xấu xí, nhưng nhìn thấy Chúa Giê-su đang ở trong cái xấu xí ấy của họ.

    Đó chính là cái đắc nhân tâm của người Ki-tô hữu vậy !
    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  4. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-22-2014)

  5. #3
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    VÔ DỤNG CHI DỤNG


    Một người thợ mộc họ Thạch cùng với đệ tử đi trên đường thì nhìn thấy một cây sồi, bóng cây của nó có thể che cả ngàn con trâu, gốc cây lớn cả trăm mét, chiều cao thẳng vút đến ngọn núi, nhưng ông thợ mộc thì không vừa mắt nên cứ thẳng mà đi, đệ tử của ông ta cảm thấy kì quặc nên vượt lên trước để hỏi nguyên do.

    Ông thợ mộc nói: “Cây đó không làm gì được cả, làm thuyền, thuyền sẽ chìm; làm quan tài thì rất mau bị mục, làm đồ để đựng thì sẽ bị nứt nẻ ngay, không có chỗ nào để dùng được cả, cho nên mới để cho nó sống rất lâu là vậy.”

    Một tối nọ, ông thợ mộc nằm mơ thấy cây sồi đến nói: “Có phải hôm nay ông đem tôi ra để so sánh cái gọi là “hữu dụng chi dụng” phải không ? Trái lê, quýt, bưởi, quả thật khi chín thì bị các ngươi hái xuống, các cành cây khô cũng bị các người bẻ gảy, đó là bởi vì chúng nó “hữu dụng” nên mới bị hại bản thân, khiến cho cuộc sống không thể sống trường thọ. Còn tôi thì cố gắng tự mình làm được đến mức độ “không có chổ dùng được” đã rất lâu rồi, có mấy lần tựa hồ như bị đốn ngã, thật không dễ dàng mới bảo toàn tính mạng mình, đó chính là công dụng lớn của tôi. Nếu như tôi hữu dụng, thì có thể được cao lớn như ngày hôm nay hay sao ?”

    (Trang tử: Nhân gian thế)


    SUY TƯ

    Cây có ích thì bị đốn để sử dụng, cây vô dụng thì được để lại; lợn béo thì đem làm thịt bán, lợn gầy thì được giữ lại; người có tài thì làm không hết việc, người bất tài thì cứ tà tà mà sống...

    Nhưng thà làm người hữu dụng hơn là vô dụng.

    Người hữu dụng thì đi đến đâu, làm việc gì cũng đều có ích lợi cho người khác, không những họ biết việc để làm mà còn đem tình thân ái đến cho người khác; người vô dụng thì như cây sồi cao to béo tốt, nhưng không một ai cần đến họ.

    Người Ki-tô hữu hữu dụng thì luôn thấy mình vô dụng, bởi vì họ biết rằng tất cả tài năng mình có được đều bởi Thiên Chúa ban cho, và việc hữu ích mà họ làm là vì đó là bổn phận của một người Ki-tô hữu (Lc 17, 10) phải làm mà thôi, cho nên họ làm việc với tinh thần yêu mến và phục vụ.

    Ngược lại người vô dụng thì luôn tự cho mình là hữu dụng, họ thường la lối khoe khoang, thích kể những thành tích mà mình làm được cho cộng đoàn này hay đoàn thể nọ, họ thích mọi người cao rao tên tuổi và việc làm của mình khắp bốn phương thiên hạ...

    Thật ra, Thiên Chúa rất công bằng trong việc sáng tạo nên con người, nên không một người nào là người vô dụng cả, chỉ có những ai tự cao tự đại mới trở thành người vô dụng mà thôi.

    Ai hiểu được thì hiểu !
    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  6. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-22-2014)

  7. #4
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    BẢO ĐINH GIẢI THÍCH VỀ TRÂU



    Người đầu bếp Bảo Đinh có phương pháp dùng đao giết trâu thật tuyệt vời, động tác của ông ta rất lưu loát, giữa cái đưa đao lên xuống có thể ăn khớp với niêm luật của âm nhạc, ngay cả quốc vương Huệ Văn Quân khi nhìn thấy cũng không thể nhịn được nói kỷ thuật của ông ta thật giỏi.

    Bảo Đinh nói, khi ông ta bắt đầu giết trâu thì cũng như bao người khác, trong mắt chỉ nhìn thấy toàn là đầu trâu, nhưng ba năm sau thì ông ta không nhìn thấy hình dáng của đầu trâu nữa, mà chỉ dùng tâm để tìm hiểu cách kết cấu của thân hình con trâu, dùng đao xỉa vào các khe hở, xẻ thịt cắt gân, động tác tự nhiên lưu loát, ngay cả nơi các kinh lạc liên quan với nhau đều không ngừng nghỉ..

    Bảo Đinh nói tiếp: “Một đầu bếp bình thường dùng đao chặt xương, một tháng sau thì thay một con đao, còn tôi dùng cây dao này đã gần mười chín năm rồi, giết trên một ngàn con trâu, lực đao vẫn như cũ không có gì cùn lụt. Đó là vì trong tâm tôi khi nghĩ đến giữa những đốt xương và thịt, thì đao cứ theo đó mà đến, đương nhiên là lưỡi đao đưa đi rất ngọt. Sau khi hoàn thành, thu đao, toàn bộ con trâu giống như đất sét tan tác rơi xuống đất, mà trâu vẫn cứ không nghĩ rằng mình đã chết rồi.”

    Huệ Văn Quân rất vui vẻ tán thưởng nói: “Giỏi thật, ta nghe xong lời nói này thì học được đạo lý dưỡng sinh.”

    (Trang tử: Dưỡng sinh chủ)


    SUY TƯ

    Người đầu bếp dùng tâm để giết trâu cách tài tình.

    Người Ki-tô hữu dùng tâm để thấy cái ưu điểm của tha nhân mà khuyến khích và học tập, đó là người khiêm tốn; dùng tâm để thấy cái khuyết điểm của người khác mà không ồn ào la ó phê bình, đó là người thấu hiểu lẽ rộng lượng trong trời đất; dùng tâm để thấy nguyên nhân phạm tội của tha nhân mà tha thứ, đó là người bao dung không câu nệ; dùng tâm để thấy Chúa Giê-su nơi tha nhân để yêu thương và phục vụ là người có cái tâm yêu thương của Chúa Giê-su.

    Xây nhà cho người nghèo, viện trợ kỷ thuật để giúp đỡ cho các bệnh nhân, mở trường dạy nghề cho các thanh thiếu niên hoàn lương, nhưng không dùng tâm yêu thương để cảm thông với họ, thì những việc làm trên chỉ có tính cách quảng cáo mà thôi, mà quảng cáo thì lúc nào cũng nói láo ăn tiền...Ha ha ha...

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  8. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-27-2014)

  9. #5
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    TRANG CHU MỘNG ĐIỆP


    Một con bướm bay trong gió nhẹ, trên không trung bay lượn tung tăng, khi thì bay thấp bịn rịn giữa những đóa hoa; khi thì bay cao nhìn núi nhìn cây, tự tại nhàn nhã vô cùng.

    Đột nhiên, một trận trời rung đất động, thân mình con bướm trở nên nặng nề, biến thành ông Trang Chu. Chính ngay lúc này, Trang Chu từ trong mộng tỉnh dậy, ông ta nằm mơ thấy mình biến thành con bướm.

    Nhưng, không biết là Trang Chu nằm mơ thấy mình biến thành bướm, hay con bướm nằm mơ thấy mình biến thành Trang Chu ?

    (Trang tử: Tề vật luận)


    SUY TƯ

    Có người nằm mơ thấy mình đang trở nên một ông vua oai phong lẫm liệt, có nhiều hoàng cung, có nhiều gái đẹp cung phụng.v.v...và tưởng mơ là thực, nên khi tỉnh dậy thì thấy nuối tiếc những gì mình đã thấy được trong giấc mơ.

    Cuộc sống của con người giống như một giấc mơ, hư hư thực thực, sự tình chân chân giả giả có lúc rất khó mà bàn luận, cho nên có nhiều người đang sống trong thời hiện tại mà vẫ cứ mơ đến “cái thưở xa xưa lưu luyến ấy” của thời huy hoàng mấy chục năm trước, và thế là họ bỏ quên mất bổn phận của mình, khi sực tỉnh lại thì đã lãng phí rất nhiều thời gian, sức lực, tiền bạc và sức khỏe...

    Người Ki-tô hữu không sống trong mơ, cũng như không mơ trong thực tế, nhưng đem hết tài năng của mình để làm tốt công việc hiện tại, để giấc mơ của em bé nghèo có sách vở đi học được hiện thực, để giấc mơ có một mái nhà tranh nương tựa của đồng bào bị bảo lụt được hình thành, để tình liên đới giữa người với người được thực hiện bằng sự phục vụ rất thực tế của họ.

    Trang Chu không biến thành con bướm, mà con bướm cũng không biến thành Trang Chu, nhưng giấc mộng hưởng thụ một cuộc sống đầy đủ đã làm cho một số người quên mất thực tại của cuộc sống hôm nay.
    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  10. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-27-2014)

  11. #6
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    CHIM SA CÁ LẶN


    Mao Tường và Tây Thi là hai người đẹp nổi tiếng thời cổ đại, chỉ cần họ xuất hiện, thì mọi người nhất định tranh đua tiến lên giành nhau, để muốn tận mắt mình nhìn thấy dung nhan đẹp đẽ của họ.

    Nhưng, khi hai nàng đi đến bên bờ hồ, thì những con cá vốn tung tăng tự tại bơi lội trong nước, bị thân thể to lớn của hai nàng dọa sợ hãi nên lặn xuống đáy hồ. Hai nàng đi vào rừng cây, lũ chim nhìn thấy hai nàng vội vàng vỗ cánh bay thật nhanh thật cao, bọn nai rừng kinh hoảng chạy mất tăm nhìn không thấy tung tích.

    (Trang tử: Tề vật luận)


    SUY TƯ

    Người ta thường đồn thổi bà Tây Thi và Mao Tường đẹp đến nổi chim phải e thẹn mà bay, cá phải lặn sâu xuống không dám nhìn, nên mới có câu: đẹp chim sa cá lặn. Nhưng làm gì có chuyện đó, câu chuyện trên cũng giải thích rõ cho chúng ta thấy rồi, bởi vì cá lội dưới nước tự nhiên có bóng dáng người to lớn đến thì phải sợ lăn sâu xuống đáy hồ, chim đang vui vẻ hát ca trong rừng, tự nhiên thấy người là phải sợ bay mất...

    Sắc đẹp của con người không ảnh hưởng gì đến loài vật, nhưng tình thương của con người lại có ảnh hưởng đến chúng nó, nên mới có câu nói: cứu vật vật trả ơn, cứu nhơn (người) nhân trả oán”.

    Người Ki-tô hữu biết rằng, người đẹp hay người xấu trước mặt Thiên Chúa không là gì cả, nhưng nét đẹp của tâm hồn thì rất có giá trị trước mặt Ngài, bởi vì khi có tâm hồn đẹp thì đồng thời họ cũng biết đem yêu thương đến cho mọi người, và như thế họ dễ dàng đem tình yêu của Chúa đến cho mọi người hơn.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  12. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-27-2014)

  13. #7
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    TIỀN ĐỒ RỘNG LỚN


    Ở nơi rất xa rất xa nọ là một địa phương mà ngay cả ngọn cỏ cao năm phân cũng không thể mọc được.

    Nơi đó có một con chim lớn trú ngụ gọi là đại bàng. Lưng của nó giống núi Thái Sơn, hai cánh như đám mây ở góc trời. Khi gió thổi tới thì đại bàng giương đôi cánh bay vào gió lốc, và có thể dựng đứng bay lên cao chín vạn dặm, vượt qua làn mây mỏng, trong trời xanh mênh mông bát ngát bay qua hướng nam.

    Con chim sẻ trú ngụ trong vùng có nhiều hồ ao nhỏ nhìn thấy thì cười nhạo đại bàng, nói: “Nó muốn đi đâu vậy chứ ? Ta dùng hết sức lực vượt qua mà bay lên, nhưng cũng chỉ có thể bay cao mấy trượng mà thôi, làm thế nào rồi cũng bay không qua khỏi cái đám cây cao rậm rạp này, nhưng như thế cũng là quá lắm rồi, nó bỏ ra nhiều sức bay thật cao để làm gì chứ ?”

    (Trang tử: tiêu dao du)


    SUY TƯ

    Người có kiến thức nông cạn thì không thể hiểu nổi người có chí hướng cao xa, con chim sẻ quanh năm suốt tháng ở nơi cái vũng nho nhỏ, bay không quá ngọn cây cao rậm rạp, thì làm gì hiểu nổi chí hướng tận tầng mây của chim đại bàng !

    Người có chí hướng cao xa trong trời đất thì có nhiều, nhưng đa phần bị kẻ tiểu nhân kiến thức nông cạn –họ hoặc là có quyền, hoặc là nịnh hót cấp trên- mà cản trở những người có kiến thức nhìn xa thấy rộng, cho nên thế giới vẫn cứ mãi chiến tranh, cộng đoàn không thấy có niềm vui chân thật, và hằng ngày chỉ đóng lại màn kịch yêu thương đoàn kết giả tạo...

    Có một vài linh mục trẻ được làm cha sở, quanh năm chỉ ở trong chủng viện, nhà dòng, khi được làm cha sở thì cứ tưởng kiến thức và kinh nghiệm của mình bao trùm cả giáo xứ, nên bác bỏ ý kiến của người giáo dân có kinh nghiệm lâu năm làm việc, chê bai kế hoạch của ban hành giáo đưa ra và lấy quyền cha sở mà áp đặt, thế là giáo xứ mất đoàn kết, cha con nhìn nhau không sửa. Ôi buồn thật.

    Khiêm tốn là cốt lõi của kiến thức.

    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  14. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-28-2014)

  15. #8
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    ĐẠO (CƯỚP)CŨNG CÓ ĐẠO LÝ


    Ngày xưa, có một tên cướp rất nổi tiếng tên là Đạo Chích, những chuyện xấu mà hắn ta đã làm thì không thể nào đếm nổi, ngay cả Khổng tử cũng có đến sơn trại để khuyên giải hắn, nhưng hắn ta vẫn cứ làm theo ý mình. Những người đi theo Đạo Chích rất sợ một ngày kia phải bị hại đến thân, nên hỏi hắn ta: “Làm cướp cũng có quy tắc sao ?”

    Đạo Chích trả lời: “Bất cứ việc gì cũng đều có đạo lý nên có thể tuân theo, làm cướp cũng như thế. Đoán trong nhà có cất những của cải nào quý giá, đó là thánh; dẫn đầu đi vào trước, đó là dũng; ra sau cùng, đó là nghĩa; căn cứ theo tình huống có thể hay không có thể hạ thủ, đó là trí; tất cả của cải cướp được phân phối đều nhau, đó là nhân. Có đủ năm điều ấy, mới có khả năng trở thành một tên đại ăn cướp.”

    (Trang tử: Khứ khiếp)

    Suy tư:

    Có những băng cướp chỉ đi ăn cướp của người giàu, đạo lý của họ là lấy kẻ giàu cho người nghèo; có những băng nhóm tập họp nhau lại để nhậu nhẹt phá phách, quý tắc của họ là uống quắc cần câu, quậy phá tới bến, đạo lý của họ là chơi cho đời bớt buồn.v.v...

    Đã là ăn cướp thì dứt khoác là không có đạo lý thật, dù cho họ ăn cướp của người giàu giúp cho người nghèo, bởi vì đó là một tội; đã là băng nhóm nhậu nhẹt quậy phá tới bến, thì nhất định là không thể gọi là đạo lý giải trí được, bởi vì làm hư hại tài sản của người khác và có khi làm hại đến danh dự nhân phẩm của tha nhân nữa...

    Chúa Giê-su thành lập nhóm Mười Hai (12 tông đồ) để các ngài trở thành những chứng nhân cho Tin Mừng, đạo lý mà các ngài nhận được từ nơi Thầy chí thánh là: “kính mến Thiên Chúa và yêu người như chính mình”. Nhóm Mười Hai ấy chính là Giáo Hội Công Giáo, là đại gia đình của những ai tin, yêu và thực hành lời dạy của Chúa Giê-su.

    Đôi lúc chúng ta cũng nên tự hỏi lại bản thân: tôi thuộc nhóm nào đây, khi mà tôi chưa thực sự làm chứng cho Tin Mừng giữa xã hội hôm nay ?
    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  16. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (01-29-2014)

  17. #9
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    NGƯỜI GIÀ TƯỚI VƯỜN


    Học trò của Khổng tử là Tử Cống có lần đi qua phía nam của Hán Thủy, nhìn thấy một cụ già đang múc nước bên giếng, ông lão dùng cái chum lấy nước từ giếng lên, đem nước đổ vào cái mương nước nhỏ, để nước chảy vào trong vườn tưới hoa màu, thao tác liên tục không nghỉ.

    Tử Cống nhìn thấy ông già khổ như thế, động lòng nói: “Có một loại máy móc gọi là cái cần kín nước, có thể tiết kiệm công sức, vừa bơm nước có hiệu suất. Lợi dụng cần kín nước ấy thì một trăm công ruộng trong một ngày có thể tưới xong, sao ông không dùng nó ?”

    Lão già nói: “Có cần kín nước nhanh nhẹn khéo léo ấy thì nhất định có chuyện linh hoạt khéo léo và cũng là có tâm hồn nhanh nhẹn khéo léo. Có ý niệm linh hoạt khéo léo, thì tâm trí sẽ không thể giữ nguyên bầu trời sáng thuần khiết, thì sẽ tâm thần bất định, cho nên tôi không muốn dùng cái cần kín nước nhanh nhẹn khéo léo ấy.”

    (Trang tử: Trời đất)

    Suy tư:

    Suy nghĩ của ông già tưới hoa màu chỉ đúng một nửa và sai một nửa. Đúng là con người ta khi có đầu óc linh hoạt khéo léo mà không có đạo đức thì tâm bất định, dễ dàng suy tính đến những chuyện hại mình hại người; sai là vì khoa học kỷ thuật được vận dụng vào trong đời sống hằng ngày của con người, để giúp con người tiết kiệm được sức lực mà hiệu suất tăng lên gấp nhiều lần...

    Có người có đầu óc linh hoạt ứng xử khéo léo đến mức người khác phải thốt lên: gian xảo, đó là sự linh hoạt khéo léo của người không có lòng thành, cho nên xã hội vẫn còn có nhiều tệ nạn xảy ra; có người chỉ linh hoạt khéo léo khi công việc ấy có lợi ích cho mình, bằng không thì trở nên kẻ “ngu ngơ” như những người khác nếu việc ấy chẳng liên quan đến mình, thế là thế gian vẫn còn có nhiều người bàng quan dửng dưng trước những thiệt hại to lớn của xã hội và Giáo Hội...

    Linh hoạt khéo léo của máy móc thì có lợi cho con người, nhưng sự linh hoạt khéo léo của người không có đạo đức, không có khiêm tốn thì chỉ làm hại người khác mà thôi.
    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  18. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    NhuNgocHoa (02-01-2014)

  19. #10
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,358
    Thanks
    1,626
    Thanked 4,573 Times in 3,652 Posts

    Default Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN

    NHƯ Ý MUỐN THOẢI MÁI


    Hoàn công đọc sách ở lễ đường, dưới lễ đường có một công nhân làm bánh xe đang làm việc tên là Biển, người ta kêu hắn ta là Biển Bánh Xe. Biển Bánh Xe bỏ công cụ xuống đi lên lễ đường hỏi: “Xin hỏi quận chủ đang đọc sách gì vậy ?”

    Hoàn công trả lời: “Những lời nói của thánh nhân.”

    Biển Bánh Xe hỏi: “Thánh nhân còn đó không ?”

    Hoàn công nói: “Thánh nhân đã chết rồi.”

    Biền Bánh Xe nói: “Như vậy thì ngài đang đọc những tàn dư cặn bã của người xưa.”

    Hoàn công nghe xong thì rất là không vui, muốn xử tử Biển Bánh Xe.

    Biển Bánh Xe nói: “Tôi là người làm bánh xe, nếu làm nhịp bánh xe lỏng thì không kiên cố, nếu làm quá cứng thì khi bỏ vào bánh xe thì khó khăn. Công việc của tôi chú trọng đến việc không chậm không nhanh, thoải mái như ý muốn, cái kỹ thuật ảo diệu nầy khi ở trong tay thì thi triển rất tốt, miệng không thể nói hết. Cho nên khi nghe tôi nói, thì con trai tôi không cách gì thể nghiệm cái tâm đắc của tôi để kế thừa kỹ thuật của tôi, nó chỉ có thể tự mình động thủ thao tác. Cũng vậy, cổ nhân không thể dùng ngôn ngữ truyền thụ nên tinh hoa đã biến mất, chỉ còn lại những tàn dư cặn bã chính là ngài đang đọc sách thánh hiền đó ạ.”

    (Trang tử: Thiên đạo)

    Suy tư:

    Các vua chúa quan to quan nhỏ thời xưa đều có đọc sách thánh hiền, nhưng vua vẫn hoang dâm vô độ, quan phủ quan huyện thì bốc lột hà hiếp bá tánh, có chút chức sắc thì đã làm cha thiên hạ. Tại sao vậy ? Thưa là vì họ chỉ đọc những lời của thánh hiền, mà không đặt mình vào trong cuộc sống của thánh hiền, cho nên họ không thể sống như thánh hiền mà họ đã đọc và đã học.

    Cũng có những người Ki-tô hữu đọc làu làu Thánh Kinh, kể chuyện Thánh Kinh rất sôi nổi, nhưng lại không hề thực hành lời dạy của Chúa trong Thánh Kinh.

    - Có nhiều người đọc Thánh Kinh nhưng họ cảm thấy khô khan chán nản, bởi vì họ không dùng cái tâm để đọc và để thấy cuộc sống của Chúa Giê-su.

    - Có nhiều người nghiên cứu Thánh Kinh nhưng họ tìm không thấy Chúa Giê-su ở trong Thánh Kinh, bởi vì họ không dùng con mắt đức tin và lòng khiêm tốn để tìm Ngài.

    - Có nhiều người giảng dạy lý luận về Thánh Kinh, nhưng họ không hiểu tại sao có nhiều người tin vào Chúa Giê-su, bởi vì họ không dùng cái tâm đồng hành với cái trí của họ.

    - Có nhiều người chê bai Thánh Kinh là ấu trỉ, hoang đường nhiều óc tưởng tượng, nhưng họ không hiểu tại sao sách Thánh Kinh lại được xuất bản nhiều nhất trên thế giới, và được dịch ra nhiều ngôn ngữ nhất trên thế giới, bởi vì họ không nhận ra quyền năng của Thiên Chúa hiện diện trong vũ trụ này...

    Đọc Thánh Kinh không như đọc sách thánh hiền hay các loại sách khác, bởi vì khi đọc Thánh Kinh thì cần phải có đức tin và lòng khiêm tốn, bởi vì đức tin và lòng khiêm tốn chính là chìa khóa để mở kho tàng ân sủng của Thánh Kinh.
    Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

Page 1 of 191 1234567891011 ... LastLast

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •