THƠ NGUYÊN HỮU
52-PHƯỢNG ĐỎ SANG HÈ
…Và rồi trống đã sang canh
Và rồi phượng đã trên cành trổ bông
Mùa hè xao xuyến trong lòng
Cánh phượng đỏ giọt máu hồng rưng rưng
Lớp, trường để lại sau lưng
Cánh chim nhỏ giữa không trung vẫy chào
Mai sau
Mai sau
Mai sau
Trang vở cũ
Vẫn xanh màu thời gian .
Sài Gòn , 20/08/03
54-TẠ ƠN TRỜI, MẸ VẪN HÃY CÒN ĐÂY
Mẹ đã mất nghĩ càng thêm thương mẹ
Một bông hồng tặng bạn mẹ còn đây.
Mỗi sáng sớm khi con vừa thức dậy
Nhìn trên giường thấy mẹ vẫn còn đây
Dáng hao gầy và những sợi tóc mây
Con cảm tạ ơn Trời cho mẹ vậy.
Trưa nắng gắt mồ hôi con nhễ nhại
Bước vào nhà thấy mẹ vẫn còn đây
Con nghe gió thổi bềnh bồng mát rượi
Tạ ơn Trời mẹ vẫn hãy còn đây.
Chiều nhập nhoạng lan dần trên mặt đất
Trải dài theo thân xác con rã rời
Thấy bóng mẹ trên tường nhà lặng ngắt
Tạ ơn Trời mẹ vẫn hãy còn đây.
Bế mẹ đi tiêu
Dọn chỗ mẹ nằm
Lau thân mẹ
Chải chút làn tóc rối
Tạ ơn Trời cho mẹ vẫn còn đây!
Con sợ hãi
Nhỡ một ngày mẹ mất
Trời mênh mang
Con cô độc biết là bao !
Mẹ còn đây
Nghĩa sống còn đầy
Biển sóng gió
Neo đời con là mẹ.
Mẹ hãy sống
Với con hoài mẹ nhé !
Tạ ơn Trời mẹ vẫn còn đây!
Sài Gòn, 20.10.2011
55-ƯỚC MƠ (1)
Tháng năm rồi sẽ đi qua
Đường xa sẽ tới, yên ba sẽ tàn
Súng gươm rồi chẳng khua vang
Đỏ cờ mai sẽ hóa vàng ước mơ
Nỗi buồn chất ngất xóa mờ
Chỉ còn lại khối tình thơ nồng nàn
Ngát hương em dải hoa vàng
Lung linh soi bóng trăng ngàn sông xuân .
A. Tolstoi trong “ Con đường đau khổ “
56-TAI TRÂU
Cuộc sống thời nay thật khó ghê
Đi làm đi học khổ trăm bề
Sáng chính chiều thêm ôn luyện tối
Hết giờ ăn ngủ thấy mà ghê
Ba cọc ba đồng thân không đủ
Hỏi cưới ma chay tới tấp về
Khổ lắm biết rồi mà nói mãi
Tai trâu chưa thủng … chắc là tê .
20/11/ 2004
57-Tiễn Trần Quang Bình (1)
Đi thêm một đoạn này thôi
Mầy về, tao ở xa rồi từ đây.
Cuộc đời là một áng mây
Buồn vui sướng khổ từ nay hết rồi!
Tám năm nằm lặng mà coi
Nhân tình ấm lạnh nổi trôi sông đời.
Hôm nay tách bến ra khơi
Danh quyền ở lại cõi đời trầm luân.
Trắng tay trắng cả danh phần
Mượn hồi chuông muộn thoát thân vô thường?
Đạo trời ảo hóa khôn lường
Phù vân một đóa mù sương ngang trời.
Mày về một bóng chơi vơi
Tiễn mày lòng cũng buồn cơi mấy tầng.
Sài Gòn , 15/06/2013
(1): Sinh viên Văn khoa cùng thời, bị tai nạn giao thông, sống thực vật tám năm rồi mất.
58-TÌM QUÊN
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên bước chân hoang
Dấu tương lai mù mịt
Súng xa vọng kinh hoàng
Nát đêm dài tĩnh mịch .
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên trong men say
Dấu nỗi buồn tê tái
Chén đắng nặng trên tay
Mềm môi mắt mờ dại
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên trong ái ân
Dấu nỗi buồn cô độc
Vị ngọt môi chưa gần
Hồn trào sầu chất ngất
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên trong mây gió
Dấu tình yêu tuổi nhỏ
Thời mắt sáng hồn trong
Một đời còn máu nhỏ
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên trong lời thơ
Dấu nỗi buồn cô lẻ
Nhánh xương rồng quạnh quẽ
Giữa sa mạc vô bờ
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên trong cỏ cây
Dấu nỗi buồn thân thế
Sự nghiệp trắng hai tay
Trên đầu chiều đã xế
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
Tìm quên trong ca thánh
Dấu số kiếp mong manh
Tựu thành từ bụi đất
Lại trở về hư không !
Tìm quên … tìm quên…
Tôi tìm quên nơi đâu ?
24/09/2004.
60-Tình xa
Em từ sương khói sơn khê
Nương con gió lạnh trở về cùng anh
Tình xa bỗng hóa nên gần
Trăm ngàn thương nhớ xa xăm vẫy chào
Tái tê nắng hạ mưa rào
Tưới hồn cằn cỗi bớt màu rêu xanh
Tay xưa em hãy dìu anh
Qua thung lũng vắng nắng hanh hanh buồn
Một mai bóng ngã chiều hôm
Mênh mông hiu quạnh chút hồn còn xanh .
22/01/2003.
61-Bài lục bát “ THÌ THÔI " (1)
Thì thôi tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ để rồi xa xăm .
Ghe lui còn để dấu giầm
Lòng anh vết cứa nhỏ thầm còn đây .
Thì thôi xếp lại những ngày
Bậu đây anh đấy “ đắng cay “ đã từng .
Thì thôi ngày ấy rưng rưng
Trốn trường thầy phạt … lại mừng bên nhau .
Thì thôi mưa gió qua cầu
Bậu ơi anh giữ áo màu ngày xưa .
Thì thôi sớm sớm trưa trưa
Hàng hiên gốc phượng gió đưa giọng sầu .
Thì thôi đường cũ con tàu
Sân ga vắng lặng hát câu đợi chờ .
Thì thôi áo chẳng đề thơ
Anh về hong gió nắng tơ nhuộm vàng .
Thì thôi quán cũ đầu làng
Xác xơ mái rạ ngỡ ngàng trầu cau .
Thì thôi câu hát bờ ao
Nhện, sao, anh, bậu gửi vào nhớ nhung .
Thì thôi trống điểm thùng thùng
Bậu về nẻo bậu ngại ngùng mình anh .
Thì thôi khóm trúc xanh xanh
Bậu không qua nữa trúc đành ngẩn ngơ .
Thì thôi đào bỏ vườn mơ
Mận cam phận mận bơ vơ góc vườn .
Thì thôi mặc gió mặc sương
Mái đầu tuyết điểm núi thương phận mình .
Thì thôi mái ngói trên đình
Còn ai nghiêng nón cho mình trông theo .
Thì thôi trăm núi ngàn đèo
Muôn trùng truông phá cheo leo làm gì ?
Thì thôi thuyền đợi bến đi
Câu ca ngày ấy lỡ thì còn đâu .
Thì thôi bóng xế trên đầu
Bậu đi đường bậu gửi sầu nơi nao .
Thì thôi một tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ người trao tay rồi .
Thì thôi trầu đã lìa vôi
Cau xanh ở lại khúc nôi bời bời .
Thì thôi cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay .
Thì thôi cái lá trầu cay
Tầm xuân xanh biếc trên tay nở rồi .
Thì thôi hết thuở nằm nôi
Tua rua đã rụng anh ngồi đợi ai .
Thì thôi khúc liễu chương đài
Bậu đi anh khắc bóng ai trường đình .
Thì thôi tình đã lỗi tình
Đường xa gió lạnh một mình anh đi .
Sài Gòn , 02/11/03
(1)Thôi thì thôi nhé có ngần ấy thôi .
( Thơ Phạm Thiên Thư )