Ngày Ấy ...
Ngày ấy trong thành phố của tôi
Con đường quen thuộc bỗng xa xôi
Ngơ ngác tôi nhìn đoàn khách lạ
Có gì đã mất ở trong tôi
Lê Thánh Tôn Lê Lợi Tự Do
Còn đâu tà áo màu xanh đỏ
Em gái ơi chiều công viên lộng gió
Bến Thủ Thiêm ai nức nở gọi đò
Có phải là đây chợ Bến Thành
Phố kia sao giống phố Hàng Xanh
Nhưng người người đứng lau dòng lệ
Quấn vội lên đầu khăn trắng tang
Và tôi còn có thật là tôi
Giữa biển dâu bao phủ kiếp người
Không mưa mi mắt nhạt nhòa nước
Không rượu nồng môi mặn đắng môi
Tôi nghĩ mai nầy tôi phải đi
Nhưng tôi không biết nói câu gì
Uất hận làm tôi như nghẹn tiếng
Thành phố ơi mình sắp biệt ly
Thành phố xa tôi có nhớ không
Riêng tôi ... tôi vẫn nhớ vô cùng
Hàng me lộng bóng đèn cao áp
Bến Bạch Đằng sông nước giởn trăng
Cho dù xuôi ngược ở tha phương
Nòi giống Tiên Long vẫn quật cường
Thành phố chớ quên lời hẹn nhé
Hẹn ngày quang phục lại quê hương
![]()