Welcome to Một Góc Phố - Chúc các Bạn mọi chuyện vui vẻ & như ý ...
Page 3 of 3 FirstFirst 123
Results 21 to 30 of 30

Thread: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux

  1. #21
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux


    Suy Niệm LỄ KÍNH THÁNH TÊRÊXA HÀI ĐỒNG GIÊSU
    Ngày 1/10








    Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu chỉ sống vỏn vẹn 24 năm trên trần thế này: 15 năm sống với gia đình, 9 năm tu trong dòng kín. Vậy mà sau khi phong Ngài lên bậc hiển thánh, Giáo Hội còn đặt Ngài làm quan thầy các xứ truyền giáo và phong Ngài lên bậc Tiến sỹ Hội thánh.

    Vì sao Ngài được như vậy? Thưa, vì con đường nên thánh của Ngài đáng cho mọi người chúng ta học tập. Con đường nên thánh đó phù hợp với mọi hạng người, với mọi lứa tuổi. Đó là “con đường thơ ấu thiêng liêng” được Ngài ghi chép lại trong cuốn “Truyện một tâm hồn.” Giới trẻ Giáo họ chúng ta đã chọn Thánh nhân làm bổn mạng. Hôm nay, mừng lễ kính Ngài, chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu xem, giới trẻ cần học hỏi gì nơi vị thánh bổn mạng?

    Thiết tưởng có nhiều điểm nơi vị thánh bổn mạng để giới trẻ noi gương bắt chước. Năm ngoái tôi đã chia sẻ về tinh thần truyền giáo của Thánh nhân qua đời sống cầu nguyện và hy sinh. Năm nay, trong khuôn khổ của bài chia sẻ này, tôi xin gợi ý mấy điểm sau đây:

    1. Ước ao nên thánh

    Nên Thánh là bổn phận của mỗi người kitô hữu. Đức Giêsu mời gọi chúng ta: “Hãy nên trọn lành như Cha các con là đấng trọn lành”(Mt 5,48). Giáo lý cũng dạy chúng ta: “Ta sống ở đời này để nhận biết và yêu mến Thiên Chúa, để làm việc lành theo ý Thiên Chúa, và để một ngày nào đó sẽ đạt tới quê Trời.” Như vậy, quê trời hay Thiên đàng là mục đích cuối cùng của đời người. Muốn được về quê trời hay lên Thiên đàng thì phải nên thánh. Để nên thánh, cần phải có lòng ước ao. Từ nhỏ, Thánh Têrêxa đã có lòng ước ao nên thánh. Ngài đã muốn làm thánh lớn. Ngài nói: “muốn nên thánh thì phải chịu đau khổ nhiều, phải luôn luôn tìm sự trọn hảo nhất và phải quên mình; con biết đường thánh thiện có nhiều bậc và mỗi linh hồn được tự do theo tiếng gọi của Chúa để phục vụ Ngài nhiều hay ít, nói tắt một lời là chọn những hy sinh Chúa muốn. Bởi vậy bây giờ cũng như ngày còn bé, con thưa với Chúa rằng: ‘Lạy Chúa, con chọn tất.’ Con không muốn làm Thánh nửa vời, con không sợ phải đau khổ vì Chúa, con chỉ sợ một điều là không bỏ được ý riêng con, xin Chúa hãy nhận lấy ý riêng con, vì ‘con chọn tất’ cả những gì Chúa muốn !...”

    Đó là những lời nói phát xuất từ một tấm lòng ước ao nên thánh. Vì muốn nên thánh, Ngài “Ngài chọn tất”, nghĩa là chọn tất cả những đau khổ, những hy sinh Chúa muốn. Lòng ước ao nên thánh đó được thể hiện bằng những việc làm cụ thể trong đời sống của Ngài.

    2. Luôn biết nhận lỗi

    Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta không thể tránh khỏi những sai lỗi, nhưng điều quan trọng là biết nhận ra những sai lỗi đó để xin tha thứ và quyết tâm sửa đổi. Thánh Têrêxa đã làm gương cho chúng ta về điểm này. Chính Mẹ Ngài đã nói: “Nó dễ thương và ngay thẳng lắm, cứ trông nó chạy theo má để thú tội, thì thật là buồn cười: Má ơi, con đẩy chị Céline một lần, con đánh chị một lần, nhưng từ nay con không làm như thế nữa.”

    Thật vậy, mỗi khi nhận thấy mình sai lỗi, Ngài lập tức xin tha thứ. Ngài nói: “Một khi con đã thấy làm mất lòng cha mẹ, con không thể để thế lâu được. Sự biết nhận lỗi, đối với con chỉ là việc trong giây phút.” Hai câu chuyện sau đây làm chứng cho lời Ngài nói:

    Câu chuyện thứ nhất, chính Ngài kể lại: Một lần nọ, Ngài đang chơi đu vui thích lắm, cha đi qua gọi Ngài rằng:

    - Công chúa cha ơi, lại hôn cha nào.

    Không hiểu sao hôm đó con không muốn lại, con đứng yên đấy và thưa hỗn xược:

    - Cha lại đây kia.

    Cha đã xử rất phải: Không lại.

    Chị Marie cũng đang chơi ở đấy, mắng con:

    - Em mất dạy, thưa cha hỗn thế à?

    Lập tức, con xuống khỏi đu, nhận mình phải mắng là quá phải. Rồi có tiếng khóc ăn năn tội ầm ĩ cả nhà. Con lên ngay trên gác. Lần này con không dám mỗi bước lại gọi “mẹ ơi” nữa; con chỉ để trí nghĩ đến tìm được cha mà làm hòa với cha. Con đã làm hòa được ngay.

    Câu chuyện thứ hai, chính Mẹ Têrêxa kể: Có một buổi sáng, mẹ muốn hôn Têrêxa rồi mới xuống gác. Xem như nó còn ngủ mệt, mẹ không dám thức nó dậy; song chị Marie nó nói:

    - Mẹ ơi, con chắc em giả ngủ đấy ! Mẹ liền cúi hôn mặt nó, nó kéo ngay chăn lên trùm kín cả mặt rồi nói lụng bụng: “Chẳng cần ai thăm nom con hết !” Mẹ đã không bằng lòng cử chỉ ấy và cũng làm nó hiểu thế. Hai phút sau, đã nghe thấy tiếng khóc, và nhanh không ngờ quay lại Mẹ thấy nó đã đứng ở bên, nó dậy một mình và đi chân không xuống gác, lụng thụng trong chiếc áo ngủ dài hơn người. Nước mắt đầy mặt, nó lăn vào lòng mẹ van lơn? “Mẹ ơi, lạy mẹ, con láo quá, mẹ tha cho con nhé. Mẹ tha ngay, mẹ lại ôm con bé ngoan vào lòng, ôm chặt và ôm mãi.”

    3. Siêng năng đọc “sách thiêng liêng”

    Đọc sách thiêng liêng, tức là đọc những cuốn sách có ích cho đời sống thiêng liêng, cho phần rỗi linh hồn. Têrêxa đã thuộc lòng sách Gương Phúc. Ngài nói: “Từ lâu, con đã sống bằng thứ bột tinh tuyền chứa đựng trong cuốn Gương Phúc, đó là cuốn sách độc nhất đã đem lại cho con nhiều ơn ích, vì lẽ lúc bấy giờ con chưa biết tìm kiếm những kho tàng giấu ẩn trong Phúc Âm. Con thuộc lòng hầu hết mọi chương cuốn sách Gương Phúc quý hoá! Không bao giờ con xa nó: nếu là mùa hè, con bỏ trong túi, nếu là mùa đông con bỏ trong bao tay, và thế là đã trở thành thói quen. Tại nhà Mợ người ta thích giải trí bằng cách mở sách Gương Phúc ra, gặp bất cứ chương nào, cũng bảo con đọc thuộc lòng.”

    Cuốn sách thứ hai mà Ngài đọc đó là những bài diễn văn của cha Arminjon, về vấn đề thế mạt và những mầu nhiệm đời sau. Ngài nói: “Đối với con, đọc cuốn sách ấy cũng là một trong những hồng ân cao cả nhất của đời sống, con đã đọc ngay ở cửa sổ phòng học của con và lòng con vang lên một cảm tưởng thâm trầm, dịu dàng khôn tả. Tất cả những chân lý trong đạo và những mầu nhiệm đời vĩnh cửu đã đưa linh hồn con vào trong một nguồn hạnh phúc không thể có ở trần gian...”

    Ngoài ra, Ngài còn siêng năng đọc và suy niệm Lời Chúa. Bằng chứng là Ngài đã trích dẫn rất nhiều câu Lời Chúa trong cuốn “Truyện một Tâm Hồn.” Chính Ngài đã nên thánh từ câu Kinh Thánh: “Hãy trở nên như trẻ nhỏ để được vào nước trời”(x. Mt 18,3).

    Tóm lại, Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu đã trở thành thánh lớn không chỉ do lòng ước ao nên thánh, mà Ngài còn biến lòng ước ao đó trở thành hiện thực qua việc biết chuyên chăm cầu nguyện, hy sinh hãm mình, đọc sách thiêng liêng, biết nhận ra những sai lỗi của mình và quyết tâm sữa đổi... Đó là những điểm giới trẻ chúng ta cần phải học tập mỗi ngày nếu muốn nên thánh như vị Bổn mạng.

    Lạy Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót, Chúa đã dạy chúng con “hãy nên thánh như Cha trên trời là Đấng Thánh.” Nhờ lời chuyển cầu của Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, xin giúp chúng con không chỉ ước ao nên thánh mà còn biết dùng những phương thế như: cầu nguyện, hy sinh hãm mình, đọc sách thiêng liêng, biết nhận ra sai lỗi và quyết tâm sửa mình… để nên thánh mỗi ngày. Amen.

    Lm. Anthony Trung Thành
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  2. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    Kiến Hôi (10-01-2016)

  3. #22
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux



    Ngày 1 tháng 10
    THÁNH TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU
    (1873-1897)








    “Thiên Chúa đã ban cho tôi một người mẹ và một người cha, xứng đáng sống ở trên trời hơn là ở dưới đất”. Đó là lời thánh Têrêsa ca tụng cha mẹ ngài. Cha ngài là Luy Matinô, sinh năm 1823 và mẹ ngài là Maria Guérin sinh năm 1831. Cả hai trai tài gái sắc này, đã đến gõ cửa tu viện xin dâng mình phụng thờ Chúa. Nhưng ý Chúa Quan phòng đã muốn cho đôi bên sống đời đôi bạn, làm vinh danh Chúa ở giữa trần gian.
    Năm 1858, Thiên Chúa đã se định cho Luy Matinô kết duyên với Maria Guérin, cả hai cùng rất đạo đức. Tại Alencon, đôi vợ chồng trẻ đã sống những ngày kinh nguyện sốt sắng, tha thiết xin Chúa chúc lành và nếu Chúa muốn, Chúa ban cho gia đình đông con để thờ phượng Chúa. Được Chúa nhận lời, hai ông bà đã lần lượt sinh hạ chín người con, hai trai và bảy gái. Hai cậu con trai đã theo chân hai chị về trời lúc còn non yếu. Còn lại năm chị em gái tất cả đều hưởng thụ nhân đức của cha mẹ và lần lượt dâng mình cho Chúa trong dòng kín.
    Têrêsa là con út sinh ngày 02.01.1873, tại Alencon. Chào đời chưa được bốn năm, Têrêsa đã phải vấn mầu khăn tang. Năm 1877, Chúa đã cất mẹ ngài về sau những ngày tận tụy mến Chúa và giáo dục con cái. Sau đó, gia đình ông Luy Matinô dọn về trại Buissonê tọa lạc gần tỉnh Lisieux. Chính nơi đây Têrêsa được hưởng nền giáo dục đầy đủ về cả trí lẫn đức nhờ sự săn sóc cưng chiều của người cha và các chị, bù lại tình thương của người mẹ Chúa đã cất về. Ngay từ lúc ba tuổi Têrêsa đã hứa với Chúa quyết không từ chối với Chúa một điều gì. Lòng mến của ngài đối với Chúa Giêsu quả thực nồng thắm và keo sơn gắn bó. Bao nhiêu đồ chơi nho nhỏ và quý báu cũng như những tâm tư thầm kín trong lòng, Têrêsa đều dâng cho Chúa Giêsu hết. Năm 1881, Têrêsa được gửi học tại trường các chị dòng Bênêđictin ở Lisieux. Trong thời gian sống tại đây, Têrêsa rất xuất sắc về học hành cũng như về đạo đức. Năm 1883, thánh nữ lâm bệnh nặng khiến mọi người trong gia đình lo âu. Song song với những công việc chạy thầy chạy thuốc, cả gia đình hiệp ý sốt sắng làm tuần cửu nhật dâng kính Đức Mẹ Thắng Trận, cầu xin cho Têrêsa được khỏi bệnh. Ngày chủ nhật lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, đang lúc người ta làm việc khấn Đức Mẹ cầu cho Têrêsa, thì thánh nữ đã nhìn thấy tượng Đức Mẹ đặt trong phòng mỉm cười với thánh nữ. Đồng thời cơn bệnh biến đi một cách mau lẹ và Têrêsa cảm thấy trong người khoan khoái dễ chịu. Năm 1884, Têrêsa được rước lễ vỡ lòng và chịu phép thêm sức.
    Ngày lễ Giáng sinh năm 1887, Têrêsa như được ơn Chúa gọi đặc biệt. Cô muốn bắt chước hai chị đi tu dòng. Sau bao ngày suy nghĩ và cầu nguyện, Têrêsa đã chọn ngày lễ Hiện Xuống để tỏ ý muốn đó với ông thân sinh. Thế rồi ngày 31-10, hai cha con lên yết kiến Đức Giám mục Bayơ xin ngài cho Têrêsa được vào dòng kín lúc 15 tuổi. Nhưng Đức Giám mục và bề trên dòng kín đều từ chối. Không thối chí, hai cha con lại sang tận Rôma tâu xin Đức Giáo Hoàng. Trong một lá thư gửi chị Pauline, Têrêsa đã thuật lại cuộc triều yết đó như sau: “Chị nghĩ xem, tâm hồn em phải rung động biết bao khi đến lượt em lên hôn chân Đức Thánh Cha. Em đã quyết định tỏ niềm tâm sự của em với ngài, chứ không chịu về không. Em đã mạnh dạn đạo đạt ý nguyện của em, nhưng em không nói hết được, vì cha chính Rêvêrôni không cho em giờ để tâu xin. Dầu vậy, ngay khi đến chân Đức Thánh Cha, em đã tâu: Tâu lạy Đức Thánh Cha, con muốn xin vào dòng kín năm 15 tuổi. Đức Thánh Cha bảo em: “Được, nếu Chúa muốn, con sẽ vào dòng kín”… Thưa chị, lần này em cũng khóc không kém gì lần đến hầu Đức Cha Bayơ. Nhưng rồi em lại trấn tĩnh được ngay với ý tưởng: em là quả bóng chơi của Chúa Giêsu Hài Đồng, hoàn toàn tùy thuộc quyền sử dụng của Người. Phần em, em luôn theo ý Người”.
    Chính tư tưởng tốt đẹp và đầy phó thác đó đã nuôi dưỡng ý chí của Têrêsa, và tinh thần phó thác trọn hảo, Têrêsa đã được Chúa ban cho như sở nguyện: Ngày 09.4.1888, Đức Giám mục cho Têrêsa được miễn tuổi và vào dòng kín. Ít lâu sau, Têrêsa lại được mặc áo dòng và chính thức nhận tên “Têrêsa Hài Đồng Giêsu”.
    Luôn luôn với một tinh thần hy sinh và chịu đựng, thánh nữ chu toàn tất cả các việc bổn phận. Trong một lá thư gửi cho chị Celine, thánh nữ viết: “Từ tháng bảy năm ấy, em giặt quần áo cho các chị em dòng. Ngoài ra, em còn phải quét cầu thang, phòng ngủ, và lúc 4 giờ chiều em phải làm cỏ. Sau ngày mặc áo dòng, em giữ nhiệm vụ dọn bàn ăn, quét nhà, kín nước, và dọn phòng thánh. Từ ngày 03-4-1896, vì mắc bệnh đau phổi, nên mẹ bề trên để em phụ tá nhà may với một chị khác”. Với lòng bác ái, chị thánh thường tự động đến giặt giúp các chị em, nhất là chị em nào khó tính, như để có dịp phát triển đức chịu đựng và niềm nở vui tươi.
    Tháng 10-1891, sau tuần phòng do cha Alexis Prou giảng, thánh nữ được ơn mặc khải và hoàn toàn tin tưởng, phó thác vào tình yêu Chúa. Chị thánh sống cuộc đời âm thầm, bình dị trong tinh thần tận hiến. Chính vì thế, trong dòng không ai để ý đến cách sống của thánh nữ, ngoại trừ mẹ bề trên Maria Agnès Giêsu, tức bà Pauline, chị ruột của thánh nữ. Vì hiểu tâm hồn và đời sống thánh thiện của Têrêsa, mẹ đã truyền cho chị viết lại chính đời sống của chị, ta quen gọi là: “Truyện một tâm hồn”.
    Dường như Chúa càng yêu ai thì càng ban cho người đó nhiều gánh nặng, nhiều đau thương. Thánh nữ Têrêsa không tránh khỏi thông lệ đó. Ngày 11-6-1895, trong khi bắt đầu ngắm đàng thánh giá, thánh nữ đột nhiên cảm thấy vết thương tình yêu đau nhói bên cạnh sườn. Lễ Phục sinh năm sau, thánh nữ lại phải chịu những thử thách nặng nề về đức tin, trong khi thể xác bị hao mòn vì cơn bệnh ho lao hành hạ. Dẫu vậy, thánh Têrêsa luôn tuyệt đối tin tưởng vào Chúa. Ngài viết: “Chúa sẽ mệt mỏi, sẽ chán thử thách tôi, chứ không bao giờ tôi hoài nghi Chúa… Không phải vì tôi được giữ linh hồn sạch tội trọng là tôi trông cậy vào Chúa đâu, cả khi tôi cảm thấy tất cả tội lỗi của người ta đè nặng trên lương tâm, tôi cũng không mất lòng tin tưởng vào Chúa. Lúc đó với lòng ăn năn thống hối, tôi giấn toàn thân vào cánh tay Chúa Cứu Chuộc tôi. Tất cả các tội đó sẽ tan đi như giọt nước nhỏ tan biến trong ngọn lửa đang bùng cháy”.
    Càng về cuối đời, Têrêsa càng chịu nhiều thử thách về cả tâm hồn và thể xác. Tuy nhiên, thánh nữ cũng chiếu sáng một đức phó thác tuyệt đối. Ngày 08-7-1897, thánh nữ lâm bệnh nặng và lúc 19 giờ ngày 30-9, sau khi chịu các phép bí tích, ngài đã trút linh hồn cách êm ái, khi miệng còn kêu: “Ôi lạy Chúa, con yêu mến Chúa”.
    Đã khuất bóng, nhưng thánh Têrêsa còn để lại cho mọi người một bức gương sáng ngời về đức phó thác và, một đường lối nên thánh đơn sơ quen gọi là đường “thơ ấu thiêng liêng”. Như trẻ con nhỏ, thánh nữ chỉ cố gắng vâng lời và chu toàn nhiệm vụ thường nhật. Chính ngài đã viết: “Con đường thơ ấu thiêng liêng là con đường tin tưởng và phó thác. Tôi chỉ muốn theo những phương pháp nho nhỏ vì nó giúp tôi thành công rất nhiều… Ở trần gian này, chỉ cần thi hành một điều tối quan trọng, là dâng lên Chúa Giêsu tất cả những hy sinh nho nhỏ. Sự thánh thiện không cốt tại làm việc này việc khác, nhưng hệ tại ở trạng thái linh hồn. Linh hồn phải khiêm tốn phó thác trong tay Thiên Chúa toàn năng, phải nhận biết mình yếu đuối và cương quyết tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Sau cùng, không được thất vọng vì những lỗi lầm đã phạm, vì nên biết rằng, những trẻ nhỏ cũng thường ngã”.
    Hoàn toàn tin tưởng, phó thác và yêu mến Thiên Chúa với một tâm hồn đơn sơ, cởi mở và khiêm tốn, thánh nữ Têrêsa còn muốn yêu mến Chúa bằng cách bắt chước đời sống các thánh. Có lần đau ốm chị đã nói với chị em đến thăm: “Em cần của ăn cho tâm hồn, hãy đọc cho em nghe một truyện các thánh”. Thế rồi để khuây khỏa trong lúc nằm liệt giường, người ta đã đọc cho thánh nữ nghe chuyện thánh Phanxicô thành Assisi. Lần khác, ngài nói với chị em nhà tập: “Em xin các chị hãy yêu mến các thánh và khẩn cầu các ngài, vì các ngài là cha mẹ của chúng ta ở trên trời. Phần em, em luôn cầu xin các thánh, mà nếu các thánh càng bỏ qua lời em, em càng mến yêu các đấng ấy. Em sẽ sung sướng, nếu các chị làm cho em một bài thơ vui để em ca tụng các thánh ở trên trời, vì đối với em, khi ca tụng các thánh thì cũng như chúc tụng Thiên Chúa nhân lành qua các thánh vậy”.
    Thánh nữ đã hứa làm mưa hoa hồng xuống trần gian. Và ngài đã thực hiện với bao nhiêu phép lạ ngay sau ngày tạ thế. Trước hết là ngành vạn tuế các chị nhà dòng đặt vào tay thánh nữ khi liệm xác. Ngành lá ấy, mười ba năm sau, khi cải táng xác thánh lần thứ nhất, người ta thấy vẫn còn tươi tốt trong quan tài. Một chị bị bệnh nhức óc lâu năm đã đến quỳ trước thi hài và hôn chân thánh nữ, bỗng nhiên bệnh biến mất. Một chị khác lúc ấy đang ở phòng riêng, tự nhiên ngửi thấy hương hoa ngào ngạt mặc dầu trong phòng không có một bông hoa. Cũng chính lúc thánh nữ qua đời, có chị trông thấy một mũ triều thiên tráng lệ bay từ đất lên trời biến trong làn mây xanh thẳm. Rồi rất nhiều người đã được như ý nguyện nhờ lời bầu cử của thánh Têrêsa.
    Với đời sống hãm mình, cầu nguyện, mến Chúa trong hết mọi việc làm nhỏ mọn hằng ngày trong tinh thần Phúc âm và tận hiến, chị thánh chỉ sống vỏn vẹn hai mươi bốn tuổi ở trần gian, nhưng đã lập công trạng rất nhiều và tiến rất cao trên đỉnh trọn lành. Chị thánh đã sống âm thầm lặng lẽ trong nhiệm vụ, sống mai danh ẩn tiếng trong tu viện khắc khổ, nhưng sau khi chết, như để tưởng thưởng công trạng và nêu cao gương sáng cho hậu thế, chị thánh đã sớm được Chúa nâng lên đài vinh quang. Năm 1925, nghĩa là sau khi Têrêsa chết được 28 năm, Đức Giáo hoàng Piô XI đã phong ngài lên bậc hiển thánh của Giáo hội. Hai năm sau, Đức Giáo Hoàng lại đặt thánh nữ làm bổn mạng các vị thừa sai và các miền truyền giáo, ngang hàng với thánh Phanxicô Xavier. Ngoài ra, biết bao tu viện, hội đoàn và nhiều thánh đường đã mang tên thánh nữ.
    Ngày 19 tháng 10 năm 1997, Đức Gioan Phaolô II đã phong Tiến sĩ Giáo hội cho thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu, tức vị thánh nữ tiến sĩ thứ ba trong Giáo hội.
    Sùng mến thánh Têrêsa, không ai lại không nhận thấy: “Muốn nên thánh, phải có tâm hồn đơn sơ, sống rất yêu và vì yêu Thiên Chúa ngay trong nhiệm vụ mỗi ngày”.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  4. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    Kiến Hôi (10-01-2016)

  5. #23
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux



    Thánh Têrêsa HĐGS và Gia Đình Thánh







    Thánh Têrêxa trong Hài Đồng Giêsu sinh ngày 2 tháng giêng năm 1873 tại Alençon, nước Pháp. Ngài là con thứ chín của hai ông bà Louis Martin và Xélie Guérin.

    Trước kia hai ông bà đã có ý nguyện dâng mình phục sự Chúa trong tu viện mà không thành. Bù lại, năm người con còn sống đều đã hiến thân theo đời sống tu trì. Khi sinh ra Têrexa, mẹ Ngài đã nói : - Tôi chỉ ao ước có nhiều con để dẫn chúng về trời.

    Nhưng khi mới lên bốn, Têrêxa đã mất mẹ, bà chết vì căn bệnh ung thư. Nhưng được sự dịu hiền của người cha đã bao bọc thánh nữ suốt quãng thời thơ ấu. Một buổi chiều, níu tay cha, Têrêxa chỉ nhìn lên trời mà nói : - Cha ơi ! xem kìa, tên con đã được viết trên trời.

    Dù còn nhỏ từ tuổi lên ba, Ngài nhớ rằng mình đã không từ chối Chúa điều gì. Ngài đã cố sửa tính cứng dầu, ích kỷ và hay thay đổi. Lúc lên mười, Ngài ngã bệnh nặng. Nhưng Ngài đã thấy tựơng Đức Trinh Nữ mỉm cười với mình và cơn bệnh biến mất.

    Têrêxa luôn nghĩ tới những sự trên trời, Ngài nói rằng: Chúa Giêsu đã chết trên thánh giá để cứu rỗi các linh hồn, nhưng thật đáng buồn khi có rất nhiều người không đáp lại lời mời gọi của Chúa. Bởi thế, thánh nữ đã cầu nguyện và thống hối để đưa các linh hồn về trời. Có một kẻ cướp tên là Pranzini bị kết án tử hình. Thánh nữ đã tự ý cầu nguyện cho hắn được ơn hối cải. Ngài còn xin một dấu chỉ chứng tỏ hắn hối cải. Và rồi, tên cướp đã từng từ chối sự giúp đỡ của linh mục, lúc lên đoạn đầu đài, bỗng quay nhìn thánh giá và hôn ba lần.

    Từ nhỏ đã quyết nên thánh, Têrêxa muốn được sớm tận hiến cho Chúa. Mười lăm tuổi, Ngài đã ước ao được gia nhập dòng kín. Không được phép, Ngài hành hương đi Roma để xin phép Đức giáo hoàng, Đức Leo XIII đã chỉ trả lời : - Nếu Chúa muốn.

    Đức giám mục Bayyeux đã cho phép Ngài vào dòng ngay. Nơi đây đã có ba người chị của Ngài. Nhận được tên Têrêxa Của Chúa Giêsu Hài Đồng, Ngài thêm và của Thánh Nhan. Ngày khấn dòng, Ngài cầu nguyện : - Oi Chúa Giêsu, con xin ơn bình an và tình yêu vô bờ bến. Xin cho con được tử đạo trong lòng hay nơi thân xác, hay tốt hơn, được tử đạo cả hai.


    Chính nhờ "đường con thơ tin tưởng và phó thác" mà thánh nữ đạt đến tuyệt đỉnh thánh thiện và hoàn tất ơn gọi sống

    tình yêu và đau khổ, Ngài đã : - Quyết không bỏ qua một hy sinh nhỏ bé nào.

    Ngài đã chịu bề trên hiểu lầm và đối xử một cách nghiêm khắc, chịu giá lạnh và hy sinh liên tục, Ngài bị trách mắng bất công, bị thử thách đủ loại, mà chỉ đáp lại bằng nụ cười. Người ta chỉ gặp thấy nơi Ngài thứ sánh sáng an bình và không thể đoán biết nổi những đau khổ mà dường như Ngài muốn dấu cả Chúa nữa :

    - Con cố gắng mỉm cười khi phải đau khổ... để Chúa nhân lành như bị lừa bởi dáng vẻ bề ngoài, cũng không biết rằng: con phải đau khổ nữa.

    Lạnh lẽo Ngài không chà tay, đau chân Ngài chú ý kẻo chân đi khập khiễng, Ngài âm thầm thực hiện những việc giúp đỡ phiền hà nhất. Một chị bạn làm bể chiếc bình, nhưng Ngài bị la rầy mà Ngài vẫn cúi đầu nhận lỗi. Một chị bạn đã găm kim vào da thịt Ngài khi giúp Ngài đội khăn mà Ngài vẫn cám ơn không hề kêu trách. Một nữ tu già kỳ chướng cần được sự giúp đỡ, Têrêxa tận tụy phục vụ bà và chỉ mỉm cười đáp lại những phiền trách của bà.

    Người ta hỏi Ngài :- Chị nói thế nào là ở như một trẻ thơ trước mặt Chúa ?

    Ngài trả lời : - Là khiêm tốn đón chờ mọi sự bởi Chúa nhân lành, như một trẻ thơ chờ đón tất cả bởi tay cha nó. Mọi sự khác chẳng quan hệ gì.

    Thật viễn vông khi muốn vài chục người chung quanh quí chuộng. Tôi chỉ mong được yêu thương ở trên trời bởi vì chỉ ở trên đó mới hoàn hảo mà thôi.

    Ngài không đòi được soi sáng nữa, khiêm tốn và phó thác, Ngài tin rằng: - Tôi không mơ ước được thấy Chúa và các thánh của Ngài như nhiều người khác ao ước được nhìn thấy và thấu hiểu mọi sự, mà chỉ muốn ở lại trong cuộc sống đức tin.

    Giáo thuyết rất đơn sơ, nhưng sâu sắc của Ngài được nuôi dưỡng không ngừng bằng những suy ngắm và được trình bày trong cuốn MỘT TÂM HỒN. Chị Ngài, mẹ ANÊ thời đó, đã truyền cho Ngài viết lại những ý ức này. Sợ rằng việc này "làm phân tâm", nhưng vì vâng lời Ngài đã thực hiện. Thế là chúng ta có được một sứ điệp khôn sánh về đức khiêm hạ, sức mạnh tình yêu và phó thác. Con người muốn bé nhỏ ấy lại có những ước muốn vô cùng. - Con thấy mình có ơn gọi làm chiến sĩ, làm linh mục, làm tông đồ, làm tiến sĩ và chịu tử đạo.

    Và Ngài lại chỉ thực hiện những hy sinh nhỏ, được biến nên trong sáng bởi tình yêu đại độ. - Một phương thế để nên trọn lành ư ? Con chỉ biết có tình yêu.

    Tháng 6 năm 1894, có triệu chứng đầu tiên thánh nữ bị bệnh lao. Dầy vậy Ngài vẫn tiếp tục các bổn phận và không tìm cách giảm bớt một công tác nào. Không hiểu biết, người ta trách Ngài biếng nhác. Hơn nữa, Ngài còn bị thử thách nặng nề trong tâm hồn. Ngập chìm trong tăm tối, Ngài như bị mất đức tin, nhưng vẫn dũng cảm trung thành với Chúa. Khi người ta mang đến một ly thuốc đỏ đẹp Ngài nói:

    - Ly thuốc nhỏ này, người ta tưởng là đầy rượu ngon, thực sự chưa bao giờ tôi đã phải uống một thứ thuốc nào đắng hơn. Đó là hình ảnh đời tôi. Dưới mắt người khác nó đầy màu sắc vui mắt, người ta tưởng tôi uống một thứ rượu ngon ngọt, nhưng thực sự nó là thuốc đắng.

    Sau những đau đớn dữ dằn, Ngài nói : Con không hối hận vì đã hiến mình cho tình yêu.

    Khi sắp từ trần, Ngài hứa : - Trên trời con sẽ làm mưa hoa hồng xuống.

    Ngày 30 tháng 9 năm 1897 Ngài qua đời tại phòng bệnh dòng kín Lisieux. Ngày 17 tháng 5 năm 1925 Ngài được tôn vinh lên hàng các thánh.



    Tác giả bài viết: ST
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  6. The Following User Says Thank You to THANHLOAN For This Useful Post:

    Kiến Hôi (10-01-2016)

  7. #24
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux

    LỄ THÁNH THÊRÊSA HÀI ĐỒNG









    Lm Giuse Nguyễn Hữu An

    Năm 1925, nhân dịp phong Thánh cho Têrêxa, Đức Hồng Y Pacelli (sau này là Đức Giáo Hoàng Piô XII) đại diện Tòa Thánh sang Pháp làm phép đền thờ kính Thánh nữ tại Lisieux. Ngài đã nói: “Hỡi Thánh nhỏ, Người lớn lắm, ngay lúc này đây, từ đầu thế giới này sang đầu thế giới kia, con cái của Người nhiều như cát biển sao trời. Bốn vị Giáo hoàng đã quỳ cầu khẩn dưới chân Người, các nhà tiến sĩ luật học đã trở lại thiếu thời vì học với Người... Xin Người hãy mưa hoa hồng xuống nữa, xuống thế giới chúng tôi... Hỡi Thánh nhỏ, Người lớn lắm”.

    Đức Giáo Hoàng Piô X đã chỉ vào chân dung Têrêxa và nói: “Đây là vị Thánh lớn nhất thời hiện đại”.

    Chính lòng yêu mến Chúa và con đường nhỏ đã đưa Têrêxa lên thành một vị thánh lớn.

    1.Bậc Thầy của Giáo Hội.

    Sau 28 năm từ trần, Têrêxa Hài Đồng Giêsu đã được Giáo Hội phong thánh năm 1925. Hai năm sau, Ngài được chọn làm bổn mạng các xứ truyền giáo cùng với thánh Phanxicô Xaviê. Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nâng Ngài lên hàng Tiến Sĩ Hội Thánh vào ngày 19 tháng 10 năm 1997. Như vậy, Giáo Hội tuyên phong thánh Têrêxa là bậc thầy trong đời sống đức tin và là bậc thầy trong nghệ thuật truyền giáo.

    Tại sao một Nữ Tu nhà kín suốt đời sống trong bốn bức tường tu viện mà lại được Giáo Hội tôn lên Bậc Thầy như thế? Suốt đời, Têrêxa không đi đâu cả, 15 tuổi đã vào dòng kín. Vị Nữ Tu trẻ tuổi qua đời lúc mới 24 tuổi, sau 9 năm vào dòng Cát Minh. Một Nữ Tu Dòng Kín chẳng đi đâu, chẳng nói với ai, thế mà Giáo Hội tôn phong là Tiến sĩ và Bổn mạng các xứ truyền giáo?

    Thánh Têrêxa trở thành Bậc Thầy của Giáo Hội chính là vì Ngài đã sống trọn vẹn tình yêu và đi bằng con đường thơ ấu thiêng liêng.

    2.Yêu mến Chúa

    Thánh Têrêxa hết lòng yêu mến Chúa. Ngài luôn tâm niệm: “Lạy Chúa, con yêu mến Chúa; vâng, con yêu mến Chúa”. Ngài yêu mến Chúa thiết tha, mãnh liệt và rất tự nhiên, thật đơn sơ. Ngài yêu Chúa như một trẻ thơ yêu cha mẹ, rất hồn nhiên trong sáng. Ngài tâm đắc những lời Chúa Giêsu nói về các trẻ em: “Cứ để mặc trẻ em, đừng ngăn cấm chúng đến với Thầy, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.” (Mt 19,14); “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời.” (Mt 18,3).

    Khi đọc thư thánh Phaolô, Têrêxa khám phá ra điều này: Giữa lòng Giáo Hội có một trái tim rực cháy tình yêu. Nếu không có tình yêu, các Tông đồ sẽ không ra đi loan báo Tin Mừng; nếu không có tình yêu, các vị Tử đạo đã chối từ đổ máu. Cho nên tình yêu là tất cả. “Tôi cảm thấy tình yêu thấm vào trái tim tôi. Tôi cảm thấy cần phải quên mình để làm đẹp lòng tha nhân. Và kể từ đó, tôi sống hạnh phúc”. Và Ngài còn nói thêm: Giữa lòng Hội Thánh tôi sẽ là tình yêu. Vì thế tôi sẽ là tất cả.

    Têrêxa đã sống và âm thầm loan truyền sứ điệp của mình là yêu và chấp nhận được yêu. Càng ngày càng trở nên nhỏ bé để được Thiên Chúa bồng bế trên tay Người. Đời sống tận hiến làm hy lễ tình yêu lân tuất của Thiên Chúa. Tận tụy làm vinh danh Giáo Hội bằng cách cứu vớt các linh hồn. Têrêxa đã sống một tình yêu mãnh liệt đối với Thiên Chúa, đối với tất cả mọi người. Têrêxa cầu nguyện: "Lạy Chúa Giêsu, con mong ước được yêu mến Chúa như chưa từng bao giờ Chúa được yêu mến như thế. Con ước mong làm cho mọi người cũng yêu mến Chúa như thế ". Biết mình nhỏ bé, Ngài luyện tập những nhân đức bé nhỏ. Thích âm thầm chuyên lo làm vui lòng Chúa bằng những hy sinh nhỏ mọn mà chỉ một mình Chúa biết. Ngài không bỏ qua một dịp hy sinh nào có được và cố gắng làm cho đời mình thành một cuộc tử đạo vì tình yêu Chúa. Chẳng hạn: uống thuốc đắng từng giọt để "kéo dài một việc hãm mình nhỏ mọn"; trong công việc chung, chọn những phần khó nhọc hơn, hay khi trời nóng “chọn nơi ngồi bất tiện hơn cho mình để dành chỗ mát mẻ cho chị em”; chấp nhận cho kẻ khác đến quấy rầy mình; tránh tìm kiếm tiện nghi... Có tình yêu thì việc nhỏ sẽ trở thành việc có giá trị lớn. Thánh Nữ gọi làm những việc như thế là "tung hoa" cho Chúa: "Vâng lạy Đấng lòng con yêu mến, cuộc đời con sẽ tiêu hao như vậy đó ... Con không có phương pháp nào khác để minh chứng với Chúa tình yêu của con ngoài việc tung hoa, nghĩa là không để mất một hy sinh nhỏ nào, một cái nhìn nào, một lời nói nào; con sẽ lợi dụng tất cả mọi việc nhỏ nhặt nhất và làm chúng với cả một tâm tình yêu mến... Con muốn chịu đau khổ vì yêu mến, như vậy con sẽ tung hoa trước ngai Chúa; hễ gặp bất cứ bông hoa nào là con cũng rứt cánh dâng cho Chúa ... rồi tay thì tung hoa, miệng thì ca hát (làm sao có thể khóc được khi làm một việc vui như thế), và con sẽ hát ngay cả khi phải hái những bông hoa giữa gai góc, mà gai góc càng dài càng đâm đau bao nhiêu, tiếng hát của con càng du dương bấy nhiêu.... Ôi Giêsu của con, con mến Chúa, con yêu Giáo Hội Mẹ con; con nhớ rằng "hành động nhỏ bé nhất mà do tình yêu tinh tuyền sẽ có ích hơn là tất cả những công trình khác hợp lại với nhau' (Thủ bản Tự Thuật).

    Chính tình yêu Chúa đã chắp cánh cho Têrêxa đi khắp nơi và nói chuyện với mọi người. “Tôi muốn sống cả thời gian trên thiên đàng để làm ích cho dưới thế”;“Tôi sẽ làm mưa xuống những trận hoa hồng”;“Sứ mệnh của tôi là mến yêu”.Tình yêu không đi bằng bước chân nhưng đi bằng trái tim. Tình yêu không nói bằng lời nhưng bằng cầu nguyện. Thiên Chúa đã ban cho Têrêxa một huyền nhiệm về tình yêu. Têrêxa đã đến với mọi người, đến với mọi trái tim bằng tình yêu.

    3.Con đường thơ ấu thiêng liêng

    Têrêxa yêu mến Chúa với một tâm hồn trẻ thơ. Suốt cuộc đời, Ngài đã sống như một trẻ thơ và giữ một tâm hồn thơ trẻ đối với Chúa. Chính điều đó đã làm cho Ngài nên cao trọng.

    Chẳng bao lâu, sau khi Têrêxa qua đời, tiếng tăm của Ngài đã vang lừng khắp Giáo Hội, làm dấy lên một phong trào rầm rộ những người đi theo "con đường thơ ấu thiêng liêng" của Ngài. Đó là một trong những "trường tu đức" (linh đạo) quan trọng nhất của Giáo Hội thời hiện đại.

    Theo thánh Nữ, làm thánh không phải là những chuyện phi thường mà đơn giản chỉ là chấp nhận để Thiên Chúa yêu thương mình. "Con đường thơ ấu thiêng liêng" là một sứ điệp phù hợp với thời đại, nhất là với giới trẻ. Thánh Têrêxa đã khám phá lại chân lý trọng tâm của Phúc Âm, đó là: trong Đức Giêsu Kitô, chúng ta được làm con cái Thiên Chúa, và chúng ta phải yêu mến Cha chúng ta trên trời như những đứa con thảo đầy tin tưởng và phó thác. Thánh Têrêxa bám chắc vào giáo lý này với tất cả sức lực của Ngài và cố gắng thực hành nó gần như sát mặt chữ. Sống thật sự như trẻ thơ là cách chắc chắn nhất, đơn giản nhất để làm đẹp lòng Chúa Cha. Ngài vui mừng vì mình bé nhỏ bởi vì Chúa Giêsu đã dạy chỉ các trẻ em và những ai giống như chúng mới được vào Nước Trời. Đứa bé càng nhỏ, càng yếu đuối thì lại càng phải và có thể cậy dựa vào lòng thương xót, sự giúp đỡ và chăm sóc tận tình của cha mẹ và những người khác chung quanh. Áp dụng "phương pháp lên trời" hay sử dụng "chiếc thang máy", thánh Têrêxa không cần phải tìm kiếm những việc cao siêu, to tát, nổi bật, chỉ cần rèn luyện cho mình thái độ làm con, và làm con bé nhỏ của Cha trên trời, ấy là hết lòng yêu mến, tin tưởng, phó thác. Mọi sự đều để mặc Cha lo, dù đầy khuyết điểm hay tội lỗi cũng không sợ! Càng tiến sâu vào con đường này, Ngài càng được tình yêu Chúa chiếm đoạt trọn vẹn hơn. Thánh nhân đưa tình yêu đó thấm nhuần mọi việc làm, mọi khó khăn thử thách gặp phải, mọi sự khó chịu của cuộc sống chung. Biến tất cả thành những lễ vật dâng lên Chúa. Thánh Têrêxa đã đưa lý tưởng nên thánh đến gần và vừa tầm với mọi người.

    Trẻ thơ hoàn toàn tín thác vào cha mẹ. Trẻ thơ không biết phân biệt thân thù. Người lớn không thể trở nên như trẻ thơ về phương diện thân xác, nhưng có thể trở nên như trẻ thơ về phương diện tinh thần. Đó là điều kiện cần và đủ để được vào Nước Thiên Chúa. Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô: “ Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn Trên” (Ga 3,3). “Sinh ra một lần nữa bởi ơn Trên” có nghĩa là con người cần phải “lột xác” để trở nên như một trẻ thơ, một người bé mọn. Chúa Giêsu đã từng nói, chỉ có người bé mọn mới nhận được ơn mạc khải chân lý của Thiên Chúa: “ Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn” (Mt 11,25). Khi các môn đệ hỏi: “Ai là người lớn nhất trong Nước Trời?”, Chúa Giêsu đã trả lời: “Thầy bảo thật anh em: Nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời” (Mc 18,3-4). Trẻ nhỏ không có những tham vọng danh lợi, quyền bính, dục tình, không có những mưu mô thủ đoạn…Vì thế, trẻ nhỏ không có tội lỗi. Trẻ nhỏ không có tính kiêu ngạo. Trẻ nhỏ đơn sơn thánh thiện. “Người ta càng gần Chúa, càng hóa đơn sơ”.

    4. Gia đình Thánh

    Vào những ngày cuối năm 1872, bà Zélie Guérin chờ đứa con thứ chín của mình ra đời trong lo âu. Vì hiện tại bà chỉ còn 4 cô con gái, do 2 con trai và 2 con gái đã chết lúc còn rất nhỏ. Ngày 2 tháng 1 năm 1873, nỗi lo lắng đã trở thành niềm vui hân hoan, khi con trẻ ra đời mạnh khỏe và xinh xắn, gương mặt thánh thiện. Cả nhà gồm hai vợ chồng và bốn người con gái là Marie, Pauline, Léonie, Céline đứng chung quanh chiếc nôi của em bé vừa mới chào đời, vui sướng vỗ tay. Họ nhất trí đặt tên cho bé là Têrêxa. Hai ngày sau, em bé được lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy tại nhà thờ Đức Bà và Marie, người chị cả làm vú đỡ đầu.

    Lúc sinh thời, Thánh Têrêxa đã vẽ một họa tiết gồm hai bông hồng và năm cánh huệ, ghép vào Thánh Giá Chúa Kitô trên chiếc áo choàng biếu mẹ Zélie. Hai bông hồng tượng trưng cho song thân là Ông Louis Martin và Bà Zélie Guérin. Năm bông huệ trắng là năm con gái: bốn người là nữ tu Dòng Kín Carmel (Lisieux) và một Dòng Đức Bà Thăm Viếng (Le Mans). Một gia đình thánh thiện tuyệt vời. Để dạy cho các con của mình biết sống đời sống đạo tốt lành và đạo đức, ông Louis Martin và bà Azélie Guérin luôn làm gương sáng.

    Mọi người Kitô hữu đều được mời gọi nên thánh. Đó là một ơn gọi rất cao cả như lời Chúa Giêsu: "Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Ðấng hoàn thiện" (Mt 5,48). Công Ðồng Vatican II cũng lập lại ý tưởng đó: "Mọi Kitô hữu, dù ở địa vị nào, bậc sống nào, đều được Chúa kêu gọi đạt tới sự trọn lành thánh thiện như Chúa Cha trọn lành, tùy theo con đường của mỗi người" (GH 11.3). Trong các thư của Thánh Phaolô, ngài gọi các tín hữu là những vị thánh. Qua Bí Tích Rửa Tội, mọi tín hữu được tham dự vào sự thánh thiện của Thiên Chúa. Thánh Gioan Phaolô II nói rằng: thành công đẹp nhất của một cuộc đời là sự thánh thiện. Tin Chúa, yêu Chúa và sống theo lời Chúa dạy qua Tám Mối Phúc Thật, mọi tín hữu sẽ nên thánh.

    Thư Mục Vụ Năm Đức Tin HĐGMVN hướng dẫn các gia đình: “Trong suốt lịch sử mấy trăm năm của Giáo Hội Công Giáo tại Việt Nam, gia đình vẫn là cái nôi thông truyền đức tin cho con cái, là trường dạy giáo lý đầu tiên cho thế hệ trẻ, là nơi đào tạo những Kitô hữu vững mạnh trong đức tin và gương mẫu trong đời sống đạo đức. Ngày nay, dù phải đối diện với nhiều lo toan trong cuộc sống, xin anh chị em cố gắng duy trì và phát huy truyền thống tốt đẹp này của gia đình Công Giáo. Hãy xây dựng gia đình mình thành ngôi nhà thờ phượng Chúa, trường dạy đức tin, và mái ấm tình thương. Đây là phương thế cụ thể và hữu hiệu nhất để anh chị em góp phần vào công cuộc Tân Phúc Âm hoá mà Chúa Giêsu đã trao phó cho Giáo Hội và từng người chúng ta.” (số 9).

    Gia đình thật quan trọng. Chính gia đình quyết định tương lai của trẻ thơ. Gia đình là vườn ươm. Hạt giống tuổi thơ lớn mạnh được là nhờ vườm ươm có đầy đủ nước, phân bón và sự ân cần chăm sóc.Gia đình là bầu khí quyển. Bầu khí có trong lành thì trẻ thơ mới phát triển được mọi mặt. Gia đình là con đường. Đường có ngay thẳng có định hướng thì tương lai trẻ mới tươi sáng không đi vào ngõ cụt cuộc đời.Từ mái ấm gia đình, cha mẹ con cái siêng năng tham dự Thánh Lễ, chuyên chăm Kinh Nguyện tại gia, biết dùng Lời Chúa làm ánh sáng soi đường chỉ lối, luôn sống hoà thuận yêu thương nhau, thì “Đây là phương thế cụ thể và hữu hiệu nhất để anh chị em góp phần vào công cuộc Tân Phúc Âm hoá mà Chúa Giêsu đã trao phó cho Giáo Hội và từng người chúng ta”. Gia đình là nơi trẻ em và thanh thiếu niên hấp thụ nền giáo lý chân chính từ cha mẹ. Công đồng Vaticanô II mong muốn các bậc cha mẹ là những người đầu tiên ”dùng gương lành và lời nói,truyền dạy đức tin cho con cái” (Hiến chế tín lý về Giáo hội số 11).Gia đình chu toàn được sứ mệnh cao cả này nhờ yêu thương,cùng nhau học hỏi và cầu nguyện để hạt giống đức tin được triển nở (Sắc lệnh tông đồ giáo dân số 11).Cha mẹ chăm lo giáo dục nhân bản và giáo dục tâm linh cho con cái.Với con cái, cha mẹ là những sứ giả đầu tiên của Chúa (GLTC # 2225). Hạt giống đức tin nơi trẻ em được gieo và chăm sóc trong môi trường gia đình sẽ phát triển thành cây đức tin.Gia đình là vườn ươm, là thửa đất tốt. Dạy giáo lý như cung cấp chất dinh dưỡng. Tuỳ theo mức độ hấp thụ, tuỳ theo thời điểm, cây đức tin nơi đứa trẻ sẽ phát triển và đơm bông kết trái. Dạy giáo lý tại gia đình, cha mẹ góp phần với Hội Thánh trong sứ vụ đào tạo đức tin cho con cái.

    Con đường nên thánh của Têrêxa khởi đi từ Phúc Âm. Con đường tu đức theo hạnh “trẻ thơ” phù hợp với hết mọi gia đình Công Giáo. Nhiều người đã đi và đã nên hoàn thiện đời mình. Nhiều gia đình đã sống và làm cho mọi thành viên trở nên thánh thiện tốt lành.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  8. #25
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux

    NHỮNG CÂU NÓI NỔI BẬT CỦA THÁNH NỮA THÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU







    - Đức Tin của chúng ta thật hiển hách! Thay vì giới hạn các con tim, như thế gian mong muốn, Đức Tin lại nâng các con tim lên và gia tăng khả năng yêu thương của chúng.

    - Xin nhớ rằng không có điều gì là nhỏ bé dưới mắt Thiên Chúa. Hãy làm mọi việc với tình yêu.

    - Vẻ rực rỡ của bông hồng và màu trắng của bông huệ không tước mất hương thơm của bông hoa tím hay lấy đi vẻ hấp dẫn mộc mạc của bông cúc dại. Nếu mỗi bông hoa nhỏ cứ muốn làm một bông hồng, mùa xuân hẳn sẽ mất vẻ yêu kiều.

    - Hẳn là bạn cũng biết rằng Chúa chúng ta không quan tâm nhiều đến vẻ lớn lao hay sự khó khăn của các hành vi chúng ta làm, nhưng là tình yêu chúng ta có khi làm.

    - Không có tình yêu, các hành vi, dù sáng chói nhất, cũng không đáng kể gì.

    - Tin tưởng và chỉ tin tưởng mới dẫn chúng ta đến tình yêu.

    - Không nên bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào mà không làm một hy sinh nhỏ, ở đây bằng gương mặt tươi cười, ở kia bằng một lời khả ái, luôn luôn làm việc đúng đắn dù nhỏ bé nhất và làm vì tình yêu.

    - Đối với em, cầu nguyện là một sự trào dâng của con tim; cầu nguyện đơn giản là một cái nhìn hướng về trời, là một tiếng kêu nhận biết và yêu thương, ôm lấy cả thử thách lẫn niềm vui.

    - Một lời nói hay một nụ cười thường cũng đủ để đưa sự sống tươi mát vào trong một tâm hồn thất vọng.

    - Bây giờ em biết rằng bác ái chân thật hệ tại gánh lấy tất cả những khuyết điểm của người thân cận – không ngạc nhiên trước sự yếu đuối của họ, nhưng vui sướng về những nhân đức nhỏ nhất của họ.

    - Niềm vui ấy ta không tìm được nơi các sự vật bao quanh ta, nhưng chỉ ở trong tâm hồn; và ta có thể sở hữu nó dễ dàng khi ở trong một nhà tù tăm tối cũng như khi ở trong dinh thự của một vị Vua.

    - Con cầm lấy quyển Kinh Thánh. Thế là mọi sự dường như sáng ra với con; chỉ một chữ thôi cũng mở ra cho con những chân trời vô biên, sự hoàn thiện tỏ ra đơn giản với con.

    - Nếu em không chỉ sống từ khoảnh khắc này sang khoảnh khắc khác, hẳn là em đã không thể kiên nhẫn; nhưng em chỉ nhìn đến hiện tại, em quên đi quá khứ, và em quan tâm không chặn trước tương lai.

    - Đừng sợ nói với Đức Giêsu rằng bạn yêu thương Người; cho dù không cảm thấy gì, đó là cách để buộc Người giúp đỡ bạn, và bồng lấy bạn như một em nhỏ quá yếu không thể bước đi.

    - Sứ mạng của con – làm cho Thiên Chúa được yêu mến – sẽ bắt đầu sau khi con chết. Con sẽ sống trên trời mà làm điều thiện dưới đất. Con sẽ gửi đến một trận mưa hoa hồng.

    - Đức Giêsu không cần sách vở hoặc các Tiến sĩ thần học để dạy dỗ các tâm hồn; là Tiến sĩ của các tiến sĩ, Người dạy dỗ không cần nói năng ồn ào.

    - Điều duy nhất con thực sự ước muốn… là yêu cho đến chết vì yêu.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  9. #26
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux



    THÁNH TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU (1873-1897)










    "Tôi thích chấp nhận sự buồn tẻ của việc hy sinh âm thầm hơn là trải qua những trạng thái xuất thần. Nhặt một cây kim vì tình yêu cũng có thể hoán cải một linh hồn." Ðó là những lời của thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu, một nữ tu dòng Camêlô thường được gọi là "Bông hoa nhỏ," người đã sống một đời âm thầm trong tu viện ở Lisieux, nước Pháp. Và quả thật, những hy sinh âm thầm của ngài đã hoán cải các linh hồn. Không mấy vị thánh của Thiên Chúa nổi tiếng như vị thánh trẻ trung này. Cuốn tự truyện của ngài, Chuyện Một Linh hồn, được cả thế giới đọc và yêu chuộng. Tên thật của ngài là Thérèse Martin, gia nhập tu viện năm 15 tuổi và từ trần năm 1897 lúc 24 tuổi.


    Ðời sống tu viện dòng kín Camelô không có sức cuốn hút bởi các biến cố lớn, mà phần lớn chỉ gồm sự cầu nguyện và làm các công việc trong nhà. Nhưng thánh Têrêsa có được trực giác sâu sắc về sự thánh thiện của những bông hoa tình yêu nhỏ bé để cứu chuộc quãng thời gian thường ngày ấy, bất kể có nhàm chán đến đâu. Ngài nhìn thấy sự đau khổ có khả năng cứu chuộc trong chính sự đau khổ âm thầm, sự đau khổ chính là sứ mạng tông đồ của ngài. Thánh nữ nói ngài gia nhập tu viện Camêlô là "để cứu vớt các linh hồn và cầu nguyện cho các linh mục." Và không lâu trước khi chết, ngài viết: "Tôi muốn dùng thời gian ở thiên đàng để làm những điều tốt lành cho trần gian."


    Vào ngày 19-10-1997, Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tuyên bố ngài là Tiến sĩ Hội Thánh, là người phụ nữ thứ ba trong Giáo hội được nhìn nhận là tiến sĩ dựa vào ánh sáng của sự thánh thiện và tầm ảnh hưởng của lời ngài dạy về đời sống thiêng liêng trong lòng Hội Thánh.


    Lời bàn


    Thánh Têrêsa có nhiều điều để dạy thời đại chúng ta, thời đại của sự hào nhoáng bề ngoài và của “sự thất vọng”. Chúng ta đã trở thành những con người sống một thứ ý thức về bản thân mình theo một hướng rất nguy hiểm: Một đàng ta biết cái nhu cầu là mình phải được hoàn thành trọn vẹn, nhưng đàng khác ta biết mình chẳng phải là thế, thế rồi ta đâm trở nên thất vọng. Thánh Têrêsa, cũng như bao vị thánh khác, đã tìm cách phục vụ người khác, thực hiện những gì ở ngoài bản thân mình, quên mình đi trong những hành động thầm lặng của tình yêu. Ngài là một trong những tấm gương vĩ đại của những con người đã biết ôm ấp lấy cái nghịch lý của Tin Mừng là chiếm lại cuộc sống của mình khi mình chấp nhận mất nó đi, là nên như hạt giống ném vào lòng đất để chịu chết thối đi hầu nảy mầm sự sống mới (Xem Ga 12).


    Sự lo lắng đối với bản thân đã tách biệt con người nam nữ thời nay với Thiên Chúa, với đồng loại và thực sự xa rời với chính mình. Chúng ta phải học cách quên mình, để suy niệm về một Thiên Chúa là Ðấng mời gọi chúng ta thoát ra khỏi sự ích kỷ để phục vụ người khác. Ðây là cái trực giác sáng suốt của thánh Têrêsa Lisieux, và ngày nay trực giác này có giá trị hơn bao giờ hết.


    Lời trích


    Thánh Têrêsa phải chịu đau khổ vì bệnh hoạn trong suốt cả cuộc đời. Khi còn là một thiếu nữ trẻ, ngài phải trải qua ba tháng đau từng cơn, mê sảng và ngất xỉu. Sau đó, dù yếu ớt nhưng ngài làm việc vất vả trong phòng giặt quần áo và phòng ăn của tu viện. Về phương diện tâm linh, ngài phải trải qua một thời kỳ tăm tối khi ánh sáng đức tin dường như tắt ngúm. Năm cuối cùng của cuộc đời, ngài chết dần vì ho lao. Tuy nhiên, không lâu trước khi chết vào ngày 30-9, ngài thì thào "Tôi không muốn bớt đau khổ."


    Thực sự ngài là một phụ nữ dũng cảm, không rên rỉ vì bệnh tật và lo âu. Ðây là một người nhìn thấy sức mạnh của tình yêu, mà sự biến đổi của Thiên Chúa có thể thay đổi mọi sự kể cả sự yếu đuối và bệnh tật thành sức mạnh phục vụ và Cứu chuộc cho người khác. Không lạ gì ngài là quan thầy của công cuộc truyền giáo. Còn ai có thể thay đổi thế giới ngoài những người ôm ấp sự đau khổ của mình với tình yêu?

    Đaminh Xuân Uyển SDB
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  10. #27
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux



    Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu

    (1873 – 1897)








    Ngày 19 tháng 10 năm 1997, thánh nữ Têrêsa Hài đồng Giêsu được ĐGH Gioan Phalô II trao tặng danh hiệu Tiến sĩ Hội thánh. Ngài là người trẻ nhất (24 tuổi) trong 3 vị nữ thánh được trao tặng danh hiệu này.[1]

    Nhìn vào cuộc đời của chị Têrêsa chúng ta chắc không khỏi ngạc nhiên thắc mắc: “Đâu là điều khiến chị có được danh hiệu ấy?”; bởi cuộc đời chị quá đơn giản và bình thường, chẳng có chi là nổi trội. Thậm chí có người còn nhận xét: “Có lẽ với cuộc đời ấy chị đã chìm vào quên lãng, nếu không để lại cuốn tự thuật ‘Truyện một tâm hồn’ mà chị viết vì vâng phục.”[2]

    Thật vậy, Têrêsa được sinh ra (1873) và được nuôi dưỡng trong một bầu khí đầy mộ đạo của một gia đình truyền thống nước Pháp. Nét mộ đạo truyền thống ấy được biểu hiện qua việc cả 5 chị em gái trong gia đình đều là nữ tu cả. Được hít thở trong bầu khí đạo đức kia, năm 15 tuổi (1888), Têrêsa gia nhập Dòng kín Carmel ở Lisieux. Ở đây, với bầu khí êm ả, lành thánh của tu viện kín, chị sống tiếp 9 năm còn lại của cuộc đời vắn vỏi. Có lẽ biến cố đáng kể nhất trong 24 năm sống mà chúng ta nhìn thấy được nơi chị là 18 tháng cuối đời chị phải chiến đấu với bệnh lao phổi nặng.[3]

    Thế nhưng, sự vĩ đại của một vị thánh đâu hệ ở những biến cố hay những công trạng vang dội, song cốt ở việc họ thuộc về Chúa[4] đến mức nào mà thôi. Chị Têrêsa Nhỏ đã minh chứng cho chân lý ấy cách mạnh mẽ và đầy hồn nhiên bằng những dòng nhật ký của mình. Chị viết xuống ước mơ của chị:

    “Phần con, con vẫn một lòng quả cảm muốn làm đại thánh. Con không cậy công con, có đâu mà cậy; con hoàn toàn cậy trông ở Chúa là sức mạnh, là chính sự thánh thiện. Những cố gắng nhỏ nhặt của con cũng làm Chúa vui lòng. Người sẽ nâng đỡ con lên tới Người, Người sẽ lấy công nghiệp cực trọng Người mà bù đắp cho con. Người sẽ làm con nên thánh.”[5]

    Không chỉ mơ mộng suôn, Têrêsa còn sống lý tưởng kia trong đời thực bằng những hy sinh, tập rèn nhân đức. Có bận, khi đang giặt đồ, một Soeur cứ làm bắn nước bẩn vào mặt Têrêsa. Têrêsa vô cùng khó chịu. Chị muốn lùi ngay ra, lau mặt như để “giằng mặt” Soeur ấy. Nhưng rồi chị cố nén mình, không tỏ vẻ khó chịu gì hết, và cứ để nước bẩn ấy bắn lên mặt. Chị giải thích nguyên do như sau: “Con là một linh hồn rất nhỏ mọn, chỉ biết dâng lên Chúa những việc rất nhỏ mọn thế thôi. Thật là việc hèn mọn chẳng đáng gì, song đã mang lại cho con được bình an vui vẻ trong lòng.”[6] Một lần khác, khi đang là phụ tá giáo tập, Têrêsa đã “được” các chị em nhà Tập “góp ý” cách thẳng thắn về những khuyết điểm cũng như những điều các chị em ấy không ưa không thích nơi Têrêsa. Têrêsa đã đau khổ gọi nó là “một đĩa rau trộn, trộn rất nhiều giấm và thêm thắt nhiều vị đắng chát… đĩa rau trộn chẳng thiếu gì, chỉ thiếu chất dầu, một chất không có không thành rau trộn, chỉ thành một món chưa có tên gọi.”[7] Đối mặt với “đĩa rau trộn” này, chị Têrêsa lại coi đó như là “cách thức Chúa chăm sóc gìn giữ chị. Chúa chỉ muốn chị phải nén lòng bên trong, phải khiêm nhượng thật trong linh hồn.”

    Với những tập rèn nho nhỏ ấy suốt 8 năm ròng trong tu viện, Têrêsa đã có thói quen “mỉm cười trước và trong đau khổ”. Thế nên, trong những ngày tháng cuối đời trên giường bệnh, dù liên tục ho ra máu, dù đau đầu như thể không làm chủ được mình, chị thánh vẫn hằng giữ được nụ cười trên môi. Bởi tận sâu trong thâm tâm mình, chị xác tín một điều rằng: “Một trinh nữ muốn hy sinh cho Tình Ái mà còn ghê sợ chút quà Bạn Thánh gởi cho sao? Lúc nào chịu nổi ngần nào, Bạn Thánh gởi cho ngần ấy, không bao giờ phải lo quá, giả như chốc nữa Người gởi thêm đau đớn, Người cũng sẽ gởi thêm sức chịu đựng. Tuy nhiên, chẳng khi nào con dám xin Chúa gởi cho đau khổ cả thể, vì sức con hèn yếu lắm. Con mà xin như thế, những đau khổ ấy sẽ thuộc về con và riêng sức con phải gánh lấy; nhưng sức riêng con có làm nên trò trống gì bao giờ?”[8]

    Như thế đấy, nếu ví cuộc đời chị thánh với một bản nhạc, thì chắc bản nhạc ấy đều đều, buồn buồn, trầm trầm. Song, dường như trong từng nốt nhạc lại chuyên chở rất nhiều tâm ý của người nữ nhạc sĩ Têrêsa. Hay nói khác đi, chị đã thổi được hồn vào trong những chuỗi âm thanh đơn điệu kia. Cái hồn ấy là ao ước nên thánh, là mối tình của chị với Thiên Chúa là Đấng Thánh duy nhất.

    Cuộc sống là thế, luôn cần những tâm hồn, luôn cần những tấm lòng. Và sự rung động của tâm hồn này sẽ gợi hứng và làm cho những tấm lòng khác cũng vỗ nhịp theo. Có phải vì thế mà Trịnh Công Sơn đã hát lên đầy xúc cảm rằng: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng… Hãy nghiêng đời xuống nhìn suốt một mối tình, chỉ lặng nhìn không nói năng.”[9] ?
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  11. #28
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux




    THÁNH NỮ TÊRÊSA HÀI ÐỒNG GIÊSU
    (1873 – 1897)









    Tiến sĩ thứ 33, Nữ Tiến sĩ thứ 3 của Hội Thánh

    Ngày 19-10-1997, trong Thánh Lễ trọng cử hành tại công trường Thánh Phêrô ở Roma, trước sự tham dự của hàng trăm ngàn tín hữu từ khắp năm châu đổ về, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã long trọng tôn vinh Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu là Tiến Sĩ Hội Thánh.

    Suốt 2000 năm lịch sử công giáo, trước Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu, Giáo Hội Công Giáo trải qua đến 264 triều đại Giáo Hoàng, song Tiến Sĩ Hội Thánh thì vỏn vẹn 32 vị, trong đó:

    - 2 vị Giáo Hoàng (Thánh Grêgôriô Cả và Thánh Lêô Cả)

    - 1 vị Hồng Y (Thánh Bônaventura)

    - 1 vị Tổng Giám Mục (Thánh Anselmô)

    - 16 vị Giám Mục (Các Thánh: Albertô Cả, Alphongsô, Ambrôsiô, Athanasiô, Augustinô, Basiliô, Cyrillô thành Alexandria, Cyrillô thành Giêrusalem, Grêgôriô Nazian, Gioakim Khẩu, Hilario, Isidoro, Phanxicô Salê, Phêrô Krysôgôlô, Phêrô Damianô và Rôbertô Bellarminô)

    - 9 vị Linh Mục (Các Thánh: Antôn thành Pađua, Bêna Vênêrabilê, Bernađô, Gioan Ðamascênô, Gioan Thánh Giá, Hiêrônimô, Lôrensô đệ Brinđisi, Phêrô Canisiô và Tôma Aquinô)

    - 1 vị Phó Tế (Thánh Êphrem)

    - 2 vị Nữ tu (Thánh Catarina thành Siêna và Thánh Têrêsa thành Avila)

    - Vị tiến sĩ tân phong mới nhất: Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu

    Ðể được truy phong danh hiệu Tiến Sĩ Hội Thánh, các vị nói trên ngay lúc sinh tiền phải chứng minh là những bậc nổi danh về các nhân đức và uyên bác về các vấn đề tín lý, có lưu lại hậu thế những gương đạo đức thánh thiện trong việc phục vụ Giáo Hội cùng những bút tích của các bài giảng thuyết, các pho sách, các tài liệu thư từ chứa đựng những tư tưởng thần học, luận chứng minh giáo sắc bén đầy thuyết phục.

    Chẳng hạn, trong hai vị nữ tiến sĩ Hội Thánh trước Thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu, ta thấy Thánh Têrêsa thành Avila, nước Tây Ban Nha, là nữ tu viện trưởng, đã có công cải tổ Dòng Carmêlô, thành lập 18 đan viện Carmêlô cải cách khác hồi thế kỷ 16. Ngài đạt tới bậc chiêm niệm cao siêu, nổi tiếng về những thị kiến xuất thần. Ngài để lại nhiều tư tưởng thần học giá trị qua nhiều sách tu đức và hàng trăm thư huấn đức gây ảnh hưởng lâu dài và lớn lao trong đời sống Kitô hữu, nhất là quyển Lâu Ðài Nội Tâm (Le Château Intérieur) , một quyển sách tổng hợp các suy tư của Thánh nhân về giái trị của sự cầu nguyện mà Ngài coi như là phương tiện tối ưu để gặp gỡ Ðức Kitô.

    Riêng Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu xét một cách phiến diện thì xem ra như không hội đủ tiêu chuẩn “uyên bác” như các Ðấng Tiến Sĩ Hội Thánh khác. Ngài không hề là bậc lão trượng. Tuổi đời của Ngài chỉ đếm được 24 mùa xuân, quả là ngắn ngủi. Và còn ngắn ngủi hơn nữa khi mới vào tuổi 15, Ngài đã rời bỏ gia đình, bè bạn, họ hàng để dâng mình vào Dòng tu kín, tự giam hãm tuổi thanh xuân ở đó để rồi vĩnh viễn ra đi khi tuổi xuân hãy còn phơi phới. Có những Tiến Sĩ Hội Thánh đã từng giảng dạy trong các đại học thời danh, còn Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu thậm chí chưa hề bước chân tới ngưỡng cửa đại học. Hầu hết các Tiến Sĩ Hội Thánh đều có những tác phẩm chứa đựng nhiều tư tưởng thần học tín lý thâm sâu. Phần Thánh nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu, vâng lời Mẹ Bề trên Dòng, Ngài chỉ đơn sơ trình bày cuộc sống thiêng liêng thường nhật của mình qua quyển tự truyện - Truyện Một Tâm Hồn - viết một cách thật thà chơn chất. Nội dung các thư từ Ngài để lại cũng chỉ là những trao đổi chân thành về đời sống thiêng liêng, cầu nguyện và tu đức.

    Có lẽ chúng ta lầm nghĩ rằng Giáo Hội chỉ căn cứ vào trình độ học thức nhà trường mà đo lường tiêu chuẩn cho một sự lựa chọn để tôn vinh một vị thánh là Tiến Sĩ Hội Thánh. Tiến Sĩ Hội Thánh cần tổng hợp các mặt thánh thiện lẫn những hiểu biết thiêng liêng và đức khôn ngoan khả dĩ tạo nên được một luồng sinh khí tu đức mới cho Giáo Hội hoàn vũ có thể noi theo. Trong điều kiện như vậy, Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu thật xứng đáng là Tiến Sĩ Hội Thánh, vị Nữ Tiến Sĩ thứ ba, Tiến Sĩ thứ 33 của Giáo Hội.

    Têrêsa gọi tên chính là Maria Phanxica Têrêsa Martin, sinh ngày 2 tháng Giêng năm 1873 tại Alecon, Normandie, Pháp. Tên “Têrêsa Hài Ðồng Giêsu” là tên khấn Dòng. Chị cũng còn gọi là Têrêsa thành Lisieux vì Chị tu ở Dòng Carmêlô thành Lisieux, nước Pháp. Têrêsa mồ côi mẹ từ khi tuổi chưa lên bốn, được thân phụ là ông Louis Martin săn sóc giáo dục chu đáo.

    Dù ở tuổi vị thành niên chưa được phép tu Dòng, Têrêsa đã được chính Ðức Giáo Hoàng ban cho đặc ân miễn tuổi để được vào Dòng Carmêlô. Năm 1887, ông Martin Guérin cùng với hai cô gái út là Cêcilia và Têrêsa ghi danh tham gia đoàn hành hương Pháp sang Rôma mừng lễ kỹ niệm 50 năm Linh Mục (1837-1887) của Ðức Giáo Hoàng Lêô XIII. Phái đoàn Giáo Phận Nantes trong đó có ông Guérin và hai cô gái út do Ðức Cha Hugonin dẫn đầu và Cha Chính Révérony tháp tùng. Cêcilia 18 tuổi, Têrêsa 15 tuổi, là hai thành viên nhỏ nhất của giáo đoàn Pháp. Các giáo đoàn đều được Ðức Thánh Cha cho triều yết. Các thành viên được phép đến từng người quỳ gối hôn nhẫn và nhận phép lành của Ðức Thánh Cha, nhưng mọi người được yêu cầu là không nên trình thưa gì với Ngài vì Ðức Thánh Cha rất yếu mệt và thời giờ dành cho mỗ phái đoàn cũng rất giới hạn. Têrêsa ấp ủ trong lòng một nguyện vọng, là xin Ðức Thánh Cha đồng ý cho mình được vào Dòng Kín ngay ở tuổi 15 này, vì Têrêsa đã mấy lần xin vào tu dòng này đều bị từ chối vì lý do chưa đủ tuổi quy định. Nhân cơ hội đến nhận phép lành, Têrêsa đánh bạo xin Ðức Thánh Cha ban cho ân huệ duy nhất ấy. Ðức Thánh Cha Lêô XIII bỡ ngỡ quay sang Cha Chính Révérony dò ý. (Lúc đó Ðức Cha Hugonin bận việc khác, nên Cha Chính Révesrony thay thế cầm đầu phái đoàn) . Cha Chính trình bày vắn tắt sự việc. Ðức Thánh Cha bèn phán bảo Têrêsa: “Các đấng Bề Trên định sao, hãy vâng theo vậy”. Têrêsa vẫn van nài : “Cúi lạy Ðức Thánh Cha, nhân mừng lễ vàng linh mục của Ðức Thánh Cha hôm nay, con chỉ van xin Ðức Thánh Cha ban cho con một ân huệ duy nhất là cho con được vào tu Dòng Kín Carmêlô ngay năm này”. Ðức Thánh Cha bèn đáp: “Nếu quả đó là điều Chúa muốn, Cha cho phép”.

    Têrêsa chỉ là một nữ tu hèn mọn quanh năm suốt tháng đóng khung trong bốn bức tường nhà tu kín cho đến khi lìa trần ngày 30-9-1897. Vậy mà 28 năm sau, năm 1925, Ngài đã được Ðức Giáo Hoàng Piô XI tôn phong lên bậc Hiển Thánh. Hai năm sau, cũng chính Ðức Piô XI tôn vinh Thánh Nữ làm Quan Thày các Nhà Truyền Giáo và các Xứ Truyền Giáo.

    Thì ra, từ 72 năm về trước, Giáo Hội đã công nhận thành quả truyền giáo thật sự của một nữ tu kín chưa hề rảo bước bôn ba đi đây đó để rao giảng Tin Mừng khắp muôn dân như một nhà truyền giáo đích thực. Thánh nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu vốn chỉ là một thiếu nữ mọn hèn với một nếp sống vô cùng bình dị, chưa làm điều gì trổi vượt dưới mắt người đời. Song “đằng sau những việc nhỏ bé của con người thấp hèn ấy lại ẩn chứa một tình yêu cao cả”: Yêu mến Chúa, rồi từ Chúa yêu thương các nhà truyền giáo và các xứ truyền giáo. Ðích nhắm trong lời cầu nguyện của Thánh nữ Têrêsa là các nhà truyền giáo và các xứ truyền giáo. Những nhọc nhằn, đau đớn dù là nhỏ nhặt nhất từ tâm thần đến thể xác, Thánh nhân đều âm thầm chịu đựng tất cả, dâng lên Chúa mọi điều khốn khó để cầu cho hạt giống Phúc Âm do các nhà truyền giáo gieo vãi được đâm chồi nẩy lộc khắp thế giới. Làm việc truyền giáo trong bốn bức tường, truyền giáo bằng cầu nguyện, bằng những việc hy sinh hãm mình, Têrêsa gọi đó là “những bông hồng nhỏ” dâng lên Chúa Giêsu Hài Ðồng cho lương dân các xứ truyền giáo sớm nhận biết Chúa.

    Phần thưởng cao trọng nhất đã được dành cho một nữ nhi hèn mọn nhất! Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II xác quyết: “Thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu là vị Thánh trẻ nhất được tôn vinh danh hiệu Tiến Sĩ Hội Thánh, song con đường thiêng liêng của Thánh nhân chứng tỏ sự trưởng thành sung mãn nhất nơi Ngài. Cảm nhận đức tin còn lưu lại trên bút tích của Thánh nhân quả thực sâu rộng khiến Ngài xứng đáng chen vai thích cánh cùng các bậc thầy lừng danh về tu đức của Giáo Hội Công Giáo.” như Thánh Tôma Aquinô, Thánh Augustinô, Thánh Grêgôriô Cả và Thánh Phanxicô Salê.

    Thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu, Tiến Sĩ Hội Thánh, Quan Thầy các Xứ Truyền Giáo, là tấm gương sáng ngời cho giới trẻ hôm nay đi vào thực hành truyền giáo bằng sống đạo vậy.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  12. #29
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux



    Cha mẹ thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu










    Kể từ ngày 18 tháng 10 năm 2015, cha mẹ thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu là đôi vợ chồng tiên khởi được phong thánh cùng nhau. Đó là hồng ân cao cả mà Thiên Chúa dành cho các ngài. Từ đây danh xưng của ông-Louis Martin và bà-Zélie Guérin sẽ được nhiều gia đình biết đến như “chứng tá ngoại thường của linh đạo vợ chồng và gia đình!” Là người con trong một gia đình có cha mẹ thánh thiện như thế, Têrêsa dĩ nhiên hạnh phúc biết chừng nào! Nhờ vậy mà thánh nữ mới có được cảm thức yêu mến và nguyện trót đời dâng mình cho Thiên Chúa từ rất sớm.

    Cuộc sống của cha mẹ Têrêsa dưới thế trần luôn được tình yêu Thiên Chúa tỏa bóng mát. Trong đời lứa đôi, đúng là Thiên Chúa an bài se duyên cho hai người thành hôn (13-7-1858) nên nghĩa vợ chồng. Nhân kỷ niệm 150 năm ngày thành hôn của các ngài, ngày 19 tháng 10 năm 2008, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI tuyên phong Chân Phước cho các ngài tại Vương Cung Thánh Đường Têrêsa vào Chúa Nhật Truyền Giáo. Dịp ấy người ta nhắc nhiều đến đời sống gia đình của các ngài! Louis ước mơ là linh mục tốt lành, Zélie cũng khát khao là ma-sơ thánh thiện; nhưng Thiên Chúa lại muốn kết hợp các ngài trong một tổ ấm uyên ương để sinh được chín bông hoa trắng ngần. Bốn bông hoa vừa nở thì Thiên Đàng đã ngắt ngay lấy, còn năm bông sau lần lượt dâng cho Dòng Kín và Dòng Thăm Viếng.

    Nhớ lại thuở hạnh phúc trong mái nhà mình, Têrêsa hằng cảm ơn cha mẹ đã hướng dẫn con cái biết cách yêu mến Chúa Giêsu. Chúng ta có thể đọc những điều ấy dọc theo cuốn Truyện Một Tâm Hồn. Là công chúa út, Têrêsa hay nhõng nhẽo nhưng mẹ cha luôn biết cách dạy bảo con trong trìu mến, yêu thương. Lúc nào các ngài cũng mong con cái nên người con ngoan của Chúa. Một hôm Têrêsa tinh nghịch đến bên mẹ và chúc mẹ mau chết! Mẹ chết để về Thiên đàng, vì mẹ bảo vậy! Rồi khi nào yêu cha quá, Têrêsa cũng chúc cha chết như thế. Có người nói Têrêsa thật khờ khạo với những lời chúc như thế! Nhưng khờ khạo của con đường tuổi thơ ấu lại được cha mẹ Têrêsa uốn nắn trong lối về Thiên Đàng.

    Nhớ chiều hoàng hôn nọ Têrêsa theo cha đi dạo, rồi vào nhà thờ viếng Mình Thánh. Viếng xong cha chỉ cho Têrêsa xem bên trong song sắt kia, hằng có các ma-sơ thánh thiện cầu nguyện cả ngày. Rồi ở tư gia, Têrêsa vẫn được ngồi bên cha trong giờ kinh nguyện của gia đình. Têrêsa chỉ cần nhìn cha cũng đủ biết được cách mà các thánh cầu nguyện. Cứ thế ngày qua ngày, Têrêsa và các chị là những cây hoa hồng được cha mẹ gieo trồng, chăm sóc và chính Thiên Chúa làm cho những đóa hồng nở tươi sắc thắm, ngập tràn hương thơm!

    Gia đình hạnh phúc là vậy, vui mừng là thế, nhưng Têrêsa phải mất đi người mẹ dịu hiền khi tuổi mới lên bốn. Ôi! Căn bệnh ung thư kéo dài khiến bà đau mệt, chỉ đợi mong Thiên Đàng. Ngày 28 tháng 8 năm 1877, mẹ Têrêsa đã lìa đời ở tuổi 46. Cha bế Têrêsa vào phòng để hôn mẹ lần cuối. “Vậy là mẹ về với Chúa trước con!” Têrêsa nhớ hoài những lần mẹ khiển trách một cách nhẹ nhàng nhưng không kém phần nghiêm khắc trước những lỗi lầm của con cái. Mẹ dạy dỗ và hướng dẫn mấy chị em Têrêsa cầu nguyện. Từ thuở còn thơ, Têrêsa được mẹ tập làm những việc hy sinh bé nhỏ để dâng lên Chúa, làm đẹp lòng Người. Và hàng tỷ tỷ gương lành, lời sáng của bà luôn đọng lại trong trái tim của Têrêsa. Cảm ơn mẫu gương một người mẹ dịu dàng thánh thiện!

    Theo lời khuyên của bà trước lúc lâm chung, ông Louis đem gia đình mình về thành Lisieux. Louis dành trọn thời gian chăm lo và giáo dục con cái. Ước mong cho các con thành những người yêu mến Chúa Giêsu nồng cháy luôn là động lực để ông hăng say nguyện cầu và ra sức hướng dẫn các con. Sau khi lần lượt các con theo nhau vào Dòng, Louis ở một mình sống âm thầm cầu nguyện. Năm 1887, ông bị đột quỵ và chấn thương thần kinh. Suốt 7 năm chia sẻ thập giá với Chúa Giêsu, Louis đã từ trần ngày 29 tháng 7 năm 1894. Thế là hai ông bà phấn khởi trùng phùng trên Thiên Quốc!

    Lễ tuyên thánh cho các ngài diễn ra trong dịp Thượng Hội đồng Giám mục về gia đình vào tháng 10 cách đây 3 năm. Điều ấy cho thấy Giáo hội muốn đặt các ngài làm mẫu gương sáng ngời cho các gia đình trong thời đại hôm nay. Chắc hẳn lối sống của các ngài xứng đáng là con đường cho bậc làm cha mẹ trong các gia đình Công Giáo. Xứng đáng vì các ngài đã chu toàn sứ mạng trong ơn gọi gia đình như lòng Chúa ước mong. Để hôm nay, Giáo hội luôn tạ ơn Thiên Chúa về mối tình và cung cách sống đời gia đình của cha mẹ! Bởi, các ngài được những ơn riêng cho bậc sống của mình trong Dân Chúa (x. LG 11). “Ân sủng đặc biệt của bí tích Hôn Phối kiện toàn tình yêu vợ chồng của các ngài, củng cố sự hiệp nhất bất khả phân ly của họ. Nhờ ân sủng này, “các ngài giúp nhau nên thánh trong đời sống hôn nhân, trong việc đón nhận và giáo dục con cái”. (GLHTCG, 1641).

    Nếu người ta nhận xét về thánh Têrêsa: “Đằng sau những việc nhỏ bé của con người thấp hèn ấy lại ẩn chứa một tình yêu cao cả”, thì chính tình yêu ấy cha mẹ Têrêsa đã vun xới cho ngài. Cách duy nhất để Têrêsa chứng tỏ tình yêu của mình là gieo rắc muôn đóa hồng xuống trần gian; mỗi hoa hồng là những hy sinh bé nhỏ, mỗi cái nhìn, mỗi lời nói và thực hiện mọi việc làm bé nhỏ với tình yêu lớn. Và chúng ta tin rằng hôm nay đây hai thánh nhân cũng tỏa ngát hương hoa hồng xuống từng gia đình dưới thế. Chúng ta xin cả nhà của thánh Têrêsa cho mỗi gia đình trở nên thiên đường hạnh phúc, nên mái nhà yêu thương và nên gia đình thánh thiện!

    Mừng lễ thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, thánh Louis Martin và thánh Zélie Guérin,1-10-2018

    Giuse Phạm Đình Ngọc, S.J.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

  13. #30
    Join Date
    Sep 2007
    Location
    france
    Posts
    22,680
    Thanks
    1,666
    Thanked 4,694 Times in 3,763 Posts

    Default Re: Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux



    Nét lịch sử của thánh Têrêsa HĐGS theo nhãn quan tâm lý học









    Có thể nói, môi trường gia đình giúp hình thành nhân cách nơi thánh Têrêsa. Thật vậy, được sống trong một gia đình truyền thống đạo giáo, bé Têrêsa lớn lên trong sự giáo dục và che chở của cha mẹ. Đến khi mẹ qua đời, bé lại dồn hết tình thương vào người cha. Chính hình ảnh người cha này sẽ mang đậm nét nơi ký ức của Têrêsa trong những năm sống tại dòng Kín sau này.

    Với những lợi thế về hoàn cảnh gia đình và tình thương của cha mẹ có thể là cơ hội giúp một nhân cách hình thành lành mạnh; trái lại, đôi khi nó lại là một cản trở cho trường hợp của Têrêsa. Thật thế, nhờ sự bao bọc và yêu thương của gia đình giúp chủ thể sống triển nở thì bé Têrêsa đã bám chặt vào đó như một người lệ thuộc. Điều này được minh chứng qua việc bé chỉ ngủ sau khi nghe từng người khen rằng hôm nay Têrêsa ngoan. Hay một dịp khác, bé cảm thấy khó chịu khi mẹ cho mình mặc một bộ đồ không thích, bé tự nhủ: phải chi mặc được cái đầm dễ thương kia thì được nhiều người khen đẹp. Qua đó cho thấy chị vốn là một người lệ thuộc, sống dựa vào lời khen tiếng chê của người đời. Và với tư chất hướng ngoại và cảm giác, chị thích làm một diễn viên hay một nhà viết kịch. Điều này đã được các chị trong dòng Kín cổ võ như một đam mê giúp chị nên thánh. Tất nhiên, khi vào dòng, chị đã phải chiến đấu rất nhiều với những khuynh hướng lệ thuộc của bản thân bằng cách đặt ra một động lực thiêng liêng cho mỗi hành động của mình. Đúng thế, việc người khác nhờ chị cầu nguyện thay vì khoe khoang vì thành công của mình, chị đã cầu nguyện với ý thức vì lợi ích cho các linh hồn.

    Chúng ta biết rằng người lệ thuộc hay mua chuộc sự chú ý người khác qua việc tốt họ làm thì chị khi vào dòng chỉ khát khao ví mình như cát dưới chân mọi người hoặc là một cách hoa mọc trong khe đá chỉ mình Chúa thấy mà thôi ! Qua đó, chúng ta thấy bước tiến của chị thánh khi biết những giới hạn của mình và khắc phục nó một cách ngoạn mục. Có thể nói, đó là những thành công nhỏ góp phần trong việc tiến triển đời sống tâm linh. Trong khi một người lệ thuộc chỉ dừng lại với dáng vẻ bên ngoài và lấy việc làm giúp đỡ người khác mà lắp đầy sự trống rỗng nội tâm, chị đã nhận ra điểm yếu của mình mà hướng tất cả về siêu nhiên.

    Chúng ta ghi nhận một bước tiến khác nơi chị thánh. Do khuynh hướng thích cảm giác, chị ấp ủ tình thương của người cha nhân loại. Nhưng khi bước chân vào dòng, chị đã từ bỏ tất cả. Đó là một hy sinh của chị, đồng thời, nó cũng còn bị dồn nén cách nào đó tự bên trong. Phải 6 năm sau, chị mới thực sự được giải thoát. Thật vậy, nếu nhắm đến Thiên Chúa là Cha nhân hậu là ánh sáng duy nhất trong đời sống nội tâm thì mọi chiều kích khác là bóng tối của linh hồn. Suy nghĩ này đã làm cho chị đau lòng khi ôm ấp ký ức về một người cha nhân loại. Cho đến khi khám phá ra linh đạo Con đường thơ ấu thiêng liêng, chị mới được giải thoát thực sự. Thật thế, thay vì loại bỏ tình nhân loại cha-con, chị đã thăng hoa bằng tình Phụ-tử trên Trời. Thay vì lệ thuộc tiếng khen người đời, chị hoàn toàn lệ thuộc vào tình yêu Cha, nghĩa là sống phó thác con thơ. Như thế, sự lệ thuộc tình cảm vào người cha nhân loại đã giúp chị cảm nghiệm sâu xa vào tình yêu Thiên Chúa là Cha. Chính trong sự lệ thuộc tưởng chừng như kéo ghì con người xa đời sống nội tâm thì chị thánh đã làm nên một việc đích đáng là khai mở một linh đạo thiết thực: Con đường thơ ấu thiêng liêng.

    Qua những phân tích sơ bộ theo nhãn quan tâm lý học, chúng ta có thể rút ra một kết luận: mọi mẫu người với những ưu thế và những hạn chế đều có thểnên hoàn thiện tùy mức độ đương sự cộng tác với ơn Chúa. Như thế, nét đẹp nhân cách nơi chị thánh là tùy thuộc vào tình yêu Thiên Chúa là Cha. Thiết tưởng, đó cũng là phương thế thích hợp giúp người lệ thuộc sống tinh thần phó thác vào tình yêu Thiên Chúa là Cha.

    EYMARD An Mai Đỗ, O.Cist.
    http://motgocpho.com/forums/image.php?u=45&type=sigpic&dateline=1327498393

Page 3 of 3 FirstFirst 123

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •